Chương 14: Thấu hiểu điều bí ẩn

111 6 0
                                    

Ngày hôm sau, khi Tiểu Yêu tỉnh dậy trên giường trong quán trọ, chỉ cảm thấy đầu đau như búa bổ.

Nàng vẫn còn mặc nam trang của ngày hôm qua, phát quan đã được cởi bỏ, khắp người toàn mùi rượu.

Nàng cố gắng nhớ lại, việc mình đi uống rượu với A Tệ, tâm trạng không tốt nên đã tiêu hết tiền vào rượu...

Nàng lắc bộ quần áo nhăn nhúm trên người, vài mảnh cỏ rơi ra từ quần áo.

"Tối qua ta rốt cuộc đã làm gì?..."

Nàng đứng dậy, đi tắm gội một phen, thay xiêm y sạch sẽ rồi ra ngoài tìm A Tệ.


A Tệ đang ở phòng cách vách đọc sách, thấy nàng mở cửa bước vào, cười nói: "Tỉnh rồi à? Ta vừa chuẩn bị một chén trà giải rượu cho ngươi, ở đằng kia!"

Tiểu Yêu uống mấy ngụm trà, cười nói: "Tối hôm qua uống nhiều quá, đoạn sau lại không nhớ rõ... Ta không có gây phiền toái gì cho huynh chứ?"

A Tệ cười nhẹ: "Những người khác thì không sao, ngoại trừ việc ta phải thi bắn cung với người, thậm chí còn cướp đi con thiên mã của họ..."

Tiểu Yêu sửng sốt, nàng rốt cuộc phát điên cái gì vậy?

"Lúc sau ta đã trả lại ngựa cho họ, không cần quá lo lắng."


"Ngươi học bắn cung ở đâu vậy?... Tối qua ta thấy ngươi bắn khá tốt."

Tiểu Yêu cười: "Ta tùy tiện đi theo một người bạn học mấy năm, nhưng học không tốt, kỹ năng bắn cung của hắn tốt hơn ta rất nhiều!"

A Tệ nói: "Trước mặt ta say cũng không sao, lần sau nhớ kỹ, đừng say trước mặt Đồ Sơn Cảnh."

Tim Tiểu Yêu đập thình thịch, quay lại nhìn A Tệ.

Nhưng A Tệ không nhìn nàng, chỉ thản nhiên nói: "Lúc say trông ngươi rất khó coi."

Tiểu Yêu nhẹ nhàng thở ra: "Ta vốn dĩ đã khó coi rồi."

A Tệ không trả lời.


Đêm qua trên đỉnh núi ngoài thành, Tiểu Yêu nửa đêm vừa khóc vừa cười náo loạn, hắn không muốn sử dụng pháp thuật trói buộc đối với Tiểu Yêu, nên chỉ có thể cùng nàng ở ngoài vùng hoang vu gần như cả đêm.

Kỳ lạ thay, tất cả những gì nàng nói đều liên quan đến người đó, nhưng hầu như suốt đêm, nàng không lần nào nói ra hai chữ "Tương Liễu".

Cái tên đó dường như là điều cấm kỵ sâu nhất trong lòng nàng, dù say đến vậy nàng cũng vẫn không chịu chạm vào nó.

Cuối cùng, A Tệ không thể chịu đựng được nữa, lau nước mắt, nói với Tiểu Yêu đang say khướt: "Đừng như vậy, Tương Liễu biết ngươi như vậy sẽ khó chịu... "

Không ngờ, sau khi nghe được lời này, Tiểu Yêu mở to mắt: "Ừ... Ta khó chịu hắn cũng sẽ khó chịu, lòng ta đau hắn cũng sẽ đau lòng, ta không thể làm hắn đau đớn nữa..."

Sau đó nàng lại bắt đầu tìm kiếm thuốc giảm đau.

A Tệ dỗ dành nàng: "Ngươi xem, nếu ngươi vẫn không ngủ như vậy, Tương Liễu cũng không ngủ được, ngươi ngủ ngon thì hắn có thể nghỉ ngơi thật tốt phải không?"

Lòng Trăng Sáng Trên BiểnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ