40.

308 41 0
                                    

Sáng ngày đầu năm, Jisung thức dậy khá sớm. Cậu lọ mọ thay quần áo đẹp hơn thường ngày, ban đầu định là nấu ăn ở nhà nhưng sau khi suy nghĩ lại thì thôi ra ngoài quán ăn cho khoẻ cái thân. Hơn nữa cậu cũng có biết nấu ăn quái đâu, bày bừa ra tổ thêm dọn dẹp cho mệt thân.

Vừa mở cửa phòng ra thì đập vào mắt Jisung là bóng lưng Minho cũng vừa mới tỉnh dậy, anh nhìn Jisung từ trên xuống dưới ăn mặc đẹp mắt hơn ngày thường thì cũng khá ngạc nhiên, Minho thắc mắc hỏi"Em đi đâu vậy?."

Jisung lách người đi ra ngoài phòng khách, cậu vừa tìm chiếc nón vừa trả lời:"Em ra ngoài ăn thôi."

Cơ mà dường như Minho lại không tin, anh nhíu mày quan sát một chút"Đi ra ngoài ăn mà sửa soạn thế à, có hẹn sao."

Cậu lắc đầu đáp"Không, đầu năm mới muốn mặc đẹp chút thôi, hẹn với ai đâu."nói rồi Jisung đội mũ vào để che khuất đi phân nữa gương mặt của mình, tuy rằng ngoài đường chắc chắn sẽ không ai để ý nhiều đến cậu nhưng thôi thà chuẩn bị còn hơn để lồ lộ ra như tối qua.

Đang tính mang giày thì Minho đã gọi cậu"Đợi anh đi với, anh cũng muốn ra ngoài ăn, đi chung cho vui."

Với cái đề nghị đột ngột này của Minho, Jisung thoáng bất ngờ nhưng rồi cũng đồng ý. Không lẽ bây giờ từ chối thì kì lắm, với cả đi ăn thôi mà, cứ xem như đi ăn với anh trai đi nghĩ nhiều làm gì cho mệt não thêm.

Cậu gật đầu"Vậy anh thay đồ đi, em ngồi đây chờ."

"Ok, xong ngay."

Minho biến vào phòng chưa đầy 5 phút sau thì quay trở ra, cố tình thế nào mà cái áo khoác sơ mi bên ngoài của anh lại trùng màu một lần nữa giống với cái áo thun bên trong của Jisung đang mặc.Nhìn qua một lượt trang phục trên người của Minho, cậu đột nhiên nhớ lại cái lần cậu và anh mặc áo sơ mi cặp khi đi quay ở Úc.

Sao tự dưng cảm thấy có điềm không hay vậy trời, cậu chỉ khẽ liếc nhìn chiếc áo khoác ngoài của Minho một lần nữa rồi thôi cũng không nói gì thêm.Càng mở mồm càng sai thôi thì nín mẹ mồm để khỏi phải thốt ra câu ngu ngốc nào khác.

"Anh định ăn gì vậy?"Bữa ăn một người vô tình trở thành bữa ăn hai người, thế nên Jisung phải hỏi ý kiến của cả Minho.

Lấy điện thoại lướt qua một lượt tìm nhà hàng, cuối cùng Minho ngẩn đầu nhìn cậu chỉ tay vào màn hình điện thoại"Một là gà rán, hai là lẩu đi.Bây giờ mới mùng một nên còn nhiều hàng quán chưa mở cửa đâu."

Đệt, sao Minho lại biết cậu định đi ăn hai món này thế. Jisung kinh hoàng nhìn Minho một hồi, rồi cậu cũng vội trấn tĩnh lại bản thân. Mẹ nó, cứ như ông ấy đi guốc trong bụng cậu vậy.

"Ăn gà đi."

"Ừ, thế anh lái xe đi nhé bắt grab lâu lắm."

"Tuỳ anh vậy."

Ngồi yên vị trên xe của Minho rồi, Jisung chỉ biết chống cằm nhìn ra ngoài cửa sổ xe ngắm nhìn đường phố đang chạy dọc hai bên, hầu hết đầu năm nên mọi người chẳng bày bán gì nhiều.Đa phần đều đến nhà người thân chúc tết hoặc ở nhà để nghỉ ngơi, quây quần bên nhau, ai đâu mà ra đường ngày này.

[SKZ][Minsung] You Know !! [ss1]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ