Trên con đường đông đúc, cậu vừa đi vừa chăm chăm vào điện thoại lựa chọn bài hát.
"na...na na...bài gì đây..."
Minseok sau hồi lâu ngẫm nghĩ vẫn chẳng thể lựa chọn. Tâm trạng bình lặng đến lạ thường khiến cậu cảm thấy trống trải. Ánh mắt với tay vẫn vô thức lướt điện thoại chẳng để ý xung quanh. Án trời sáng đột nhiên trở nên âm u.
Những tia nắng cũng bị mây đen che phủ, từng cơn gió lạnh tràn về khiến cậu run run.
"Chết thật...sáng mình chưa xem dự báo thời tiết.."
Minseok vừa nói vừa bật ứng dụng xem dự báo.
"Hơ..hôm nay có mưa à?"
Dứt lời, cậu nhanh chóng chạy đi kiếm tìm quán đồ uống. Đôi chân nhỏ vội vàng bước đi trên con đường đông người, đôi mắt nhạy bén dễ dàng né đi những vật cản.
Những hạt mưa nhỏ giọt đầu tiên cũng đã rơi, khung trời ngày một tối hơn. Người đi đường bắt đầu mở bung những tán ô che mưa, nhưng chỉ riêng cậu lạc lọng giữa những chiếc ô cố chạy nhanh tìm chỗ trú.
"Chẳng lẽ quanh đây không có quán cafe nào ư? đùa mình chắc..."
Minseok rối bời trong một giây phút không để ý liền tông phải người trước mặt. Đầu bị va mạnh khiến cậu choáng váng lùi ra sau.
"Ưm...cậu có sao không?"
Một giọng trầm cất lên.
"Dạ, cảm ơn...tôi ổn..."
Người đàn ông tiến tới đỡ lấy cậu đứng vững dậy. Minseok theo phản xạ ngước nhìn mặt người kia. Đôi mắt lảo đảo sau một lúc mới định hình được nét mặt.
Ngay lúc chứng kiến, sắc mặt cậu bỗng chốc thay đổi.
"Tên mafia đây ư!"
Minseok thầm nghĩ, tâm trí không khỏi hoang mang cùng những dòng suy nghĩ rối bời. Cậu nhanh chóng lấy lại bình tĩnh trên gương mặt đối diện với người đàn ông.
"Anh có sao không? xin lỗi đã đụng phải anh, tại tôi mãi tìm quán cafe để trú mưa quá"
"Không sao, cậu muốn tìm quán cafe à? thế để tôi dẫn đi cho"
Cơn mưa dần trở nên nặng hạt, từng luồng gió mạnh cũng thoảng qua mang theo cái buốt giá của mùa đông.
Người kia tiến sát lại chỗ cậu cùng che mưa cho cả hai.
"Cảm ơn nhưng tôi tự đi được, mà anh chắc cũng bận việc của mình nữa"
"Tôi không phiền đâu, hôm nay tôi cũng rảnh nữa nhỉ?"
Minseok đầu câu liên tục nảy số để biện lí do, cố gắng né tránh việc đi cùng đối phương. Nhưng đứng trước tình thế một hướng khiến mọi thứ trở nên vô nghĩa.
"Với cả mưa cũng nặng hạt rồi, đi dưới mưa giữa mùa đông này dễ bị cảm lắm đấy!"
"Tên này có thực sự tốt vậy ư?"
Minseok miễn cưỡng đồng ý nhưng trong tâm vẫn không ngừng nghi ngờ. Từng bước đi dưới tán ô, cậu liên tục giữa khoảng cách xa nhất có thể.
BẠN ĐANG ĐỌC
|GURIA| MAFIA CẢNG
FanfictionMinseok là một điệp viên hạng nhất thuộc tổ chức, mọi nhiệm vụ vào tay cậu đều thuộc mức khó nhưng sau cùng chúng vẫn được hoàn thành một cách hoàn hảo. Vào một ngày, cậu bất ngờ nhận một tin động trời khi đến văn phòng. "Đột nhập vào tổ chức mafia...