Vài giờ trước
Tin Gumayusi đánh nhau bên ngoài liền đến tai những người bên trong, bọn họ liền tập trung ngoài sân, Faker và ông cũng xuất hiện ở đó.
Gumayusi vùng người khỏi mấy tên vệ sĩ, lao tới túm áo Lee MinAh trừng mắt nhìn hắn một cách hăm dọa.
"Ôi, có tật giật mình sao?" Lee MinAh không những không sợ ngược lại còn lên tiếng khiêu khích, hắn đắc ý với sự phẫn nộ của Gumayusi. "Không những tao đọc suy nghĩ của mày đâu, mà tao cũng sẽ đọc suy nghĩ của anh ta."
"Con người ai cũng sẽ có điểm yếu mà. Nếu như điểm yếu càng chí mạng, thì lợi thế cho tao càng cao. Chưa kể tao còn rất hứng thú với anh ta.. làm sao trong ba năm lại có thể mạnh đến cỡ đó được nhỉ? Nghe nói bán mình cho quỷ có thật không? Thật khiến người ta tò mò mà haha."
Lee MinAh, hắn không quan tâm gì đến đại gia tộc đâu, hắn rất ghét là đằng khác, toàn một đám người già khú đế quan tâm đến đại cục nhân loại, làm chuyện thừa thãi. Nhưng khi hắn nghe tới Lee SangHyeok lên kế nhiệm vào 5 năm trước dù chỉ mới 20 tuổi, mệnh danh là "Mặt trời" của gia tộc, mới khiến hắn thật sự tò mò.
Nhưng sau đó 2 năm, Lee SangHyeok mạnh lên một cách bất ngờ, thêm vào đó là cái tên Lee Minhyung với cái danh "Mặt trời kế vị". Thật may mắn, hẳn là một kẻ rất mạnh. Lee MinAh từng nghĩ vậy, hắn thậm chí còn cố gắng đạt danh hiệu tiến sĩ trẻ tuổi để mong muốn phò tá cả hai người họ. Đáng tiếc, thực tế không như hắn mong đợi.
" Động thử xem?" Gumayusi nghiến răng, siết chặt cổ áo của hắn giống như một trút toàn bộ oxy của hắn.
" Nịnh... như vậy? Anh ta sẽ cho mày kế nhiệm mình thật sao? Đừng chọc cười tao...một kẻ vô dụng như mày?"
" Minhyung, dừng tay lại đi, cậu quên mình là ai rồi à?"
Người cất giọng cũng là kẻ đã giao tiếp với Lee MinAh, hắn ta lịch sự đứng bên cạnh ông và Faker, tay chắp ra phía sau. Hắn là Lee SangSun, theo vai vế là anh trai của Faker. Minhyung ném MinAh trong tay xuống đất mạnh bạo, rồi cúi người, đưa tay phủi lên vai hắn.
" Đừng động vào anh ấy.. chắc mày không muốn mình phát điên lên đâu nhỉ?"
Ngay sau đó, cả hai bị đưa tới trước mặt ông và Faker, đối mặt với cả hai Lee MinAh vô thức bật cười lớn, áp lực của hai ông cháu họ đều đang dồn xuống như những kẻ tối cao. Sợ ư hắn không sợ, tay của hắn dù có run nhưng run này là vì đang phấn khích.
"Thằng bé MinAh là con trai của tôi, lâu nay nó sống ở Mỹ lần này mừng thọ ông nên trở về. Có lẽ có chút hiểu lầm gì đó nên mới gây sự với Minhyung." Lee SangSun cúi gập người như đang hối lỗi nhưng ai mà chẳng nhìn ra ông ta đang diễn tuồng. " MinAh, chuyện này là sao đây?"
Diễn xuất còn khó coi hơn cả Oner mỗi lần trốn việc.
"Như đã nói rồi, Lee Minhyung không thể kế vị." Lee MinAh nói xong liền nhìn sang Gumayusi "Ta đọc được suy nghĩ của hắn, một tên không những vô dụng còn nói dối, thậm chí còn gây ra tội đồ lớn."
" Nói dối? Nói dối chuyện gì?" Lee SangSun vờ như ngạc nhiên nhưng vô cùng đắc ý, Faker nhìn sang Gumayusi nhưng anh dường như đã tránh ánh mắt đó, trong khoảng khắc có thể nghe thấy Faker vừa thở dài.
BẠN ĐANG ĐỌC
[T1] - Nocturne
FanfictionLý tưởng là thứ nâng đỡ ước mơ, sức mạnh là để bảo vệ thứ mình trân trọng. Khi bản giao hưởng đêm tối xuất hiện là lý tưởng và sức mạnh sẽ bắt đầu