Chương 23: "Qua đây."

1.5K 78 17
                                    

Phương Miên quay mặt đi không nhìn anh, chậm rì rì như ốc sên đến bên cạnh giường. Cậu đứng dựa vào thành đầu giường cách Mục Tĩnh Nam khoảng một sải tay. Mùi hương gỗ lãnh sam lãng đãng trong không khí, tim Phương Miên loạn nhịp, âm thanh văng vẳng trong đầu không cách nào ngừng lại.

Thằng cha này lại thả pheromone quyến rũ cậu.

Phương Miên nghe thấy tiếng bước chân, là Mục Tĩnh Nam bước xuống giường. Ngay sau đó, một đôi tay vươn tới ôm cậu từ phía sau, Phương Miên cúi đầu nhìn thấy những ngón tay thon dài trắng trẻo của Mục Tĩnh Nam. Hương gỗ lãnh sam ôm trọn lấy cậu tựa như tấm vải xô mơn trớn trên gò má. Cậu ngửi thấy hương thơm, đầu óc mơ hồ, chân cũng mềm nhũn. Giây tiếp theo, cậu bị ép xoay người lại, cằm cũng bị mạnh bạo buộc nâng lên, chạm phải đôi mắt vàng kim tĩnh mịch của Mục Tĩnh Nam.

Phương Miên ngay lập tức sực tỉnh.

Mục Tĩnh Nam đang dùng đầu ngón tay vân vê bờ môi, Phương Miên nghĩ hẳn là hôm nay lại phải 'mút' giúp anh.

Không ngờ, Mục Tĩnh Nam dùng tay còn lại cởi thắt nút quần cậu, làn da đột nhiên tiếp xúc với khí lạnh khiến cậu nổi da gà. Phương Miên hốt hoảng che 'vòi nhỏ' của cậu, hét lên: "Anh làm gì?"

Mục Tĩnh Nam cụp mắt ngắm nhìn giống như đang chiêm ngưỡng một tác phẩm nghệ thuật.

Một lúc sau, Mục Tĩnh Nam nói: "Dùng chân giúp tôi."

"Dùng, dùng chân?" Phương Miên kinh hãi.

"Hay em muốn dùng miệng?" Mục Tĩnh Nam lặng lẽ nhìn cậu, "Tuỳ theo em lựa chọn."

Vớ vẩn, cậu cũng không nghiện loại trò này, mắc gì vội vàng đưa cậu 'mút'? Phương Miên ấm ức hỏi: "Dùng chân. Nhưng làm như thế nào?"

Mục Tĩnh Nam bảo cậu nằm trên giường, da cậu nhạy cảm nhanh chóng cảm nhận được thân nhiệt từ Mục Tĩnh Nam, cơ thể cậu cũng dần nóng lên, cảm thấy cả cơ thể nóng hầm hập.

"Nhanh lên." Mục Tĩnh Nam cúi xuống thì thầm sát tai cậu.

Hơi thở lướt nhẹ qua vành tai, hương gỗ lãnh sam càng nồng hơn, Phương Miên run rẩy, sóng nhiệt từ sâu trong cơ thể không kiềm chế được từng chút dâng trào. Chết tiệt, chuyện này là sao? Phương Miên cứng người, cậu thực sự có phản ứng sinh lý khi Mục Tĩnh Nam kề sát?

Mục Tĩnh Nam vẫn chưa phát hiện ra bí mật của cậu, cau mày hỏi: "Em đang phân tâm phải không?"

"Không, không có!"

Phương Miên sợ bị anh phát hiện khác lạ, giấu đầu hở đuôi ra sức cày cuốc.

"Nhanh lên!" Phương Miên thúc giục.

Da dẻ nóng cháy tựa như thiêu đốt. Chầm chậm giống như đang gãi nhưng không đúng chỗ ngứa. Phương Miên khát cầu Mục Tĩnh Nam đừng kiềm chế nữa, mau biến thành gã khốn nạn thực thụ càng tốt.

Tại sao cậu có thể nghĩ như vậy? Phương Miên tự hỏi bản thân, cậu là trai thẳng mà!

Lý trí cậu kháng cự nhưng phản ứng sinh lý của omega khiến cơ thể chống lại sự điều khiển từ bộ não. Pheromone tràn ngập khắp phòng khiến cậu mờ mịt, gần như đánh mất lí trí. Phương Miên nhắm mắt lại, cố gắng đè nén phản ứng sinh lý của cơ thể nhằm chặn cơn thuỷ triều dâng cao để tránh bị Mục Tĩnh Nam phát hiện. Đột nhiên Phương Miên cảm giác bản thân bị giữ chặt, cậu mở choàng đôi mắt nhìn thấy con ngươi vàng kim của Mục Tĩnh Nam.

(Thâm miên) Ngủ sâu - Dương TốNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ