Mục Tĩnh Nam im lặng nhìn cậu, đôi mắt sâu thẳm như bị vây giữa lòng biển âm u, mặt trên tĩnh lặng không gợn sóng, bên dưới ẩn những hỗn loạn cuồn cuộn. Phương Miên cố gắng không né tránh, nhìn trực diện đôi mắt anh, bướng bỉnh đấu tranh với anh.
"Tránh sang một bên!" Phương Miên đẩy anh ra, "Dù sao đi nữa, em chỉ đang tìm bạn tình, hay anh muốn giúp em cẩn thận lựa chọn bạn tình không?"
Phương Miên say rượu xiêu vẹo, loạng choạng bước tới phía trước. Mục Tĩnh Nam đi đằng sau không nói một lời nhìn cậu chân nam đá chân chiêu, đi từng bước chệnh choạng. Hai người một trước một sau, không biết đi trong bao lâu, thỉnh thoảng cậu nghe tiếng ho kìm nén của Mục Tĩnh Nam, sẽ giả vờ như chưa nghe thấy, tiếp tục đi về phía trước. Cậu đi càng lúc càng nhanh, nếu bỏ được Mục Tĩnh Nam thì tốt rồi.
Một alpha xuất hiện ở phía trước, Phương Miên định tiến lên tìm bạn tình một đêm. Mục Tĩnh Nam đằng sau yên lặng lạnh lùng nhìn alpha, alpha lập tức biến mất dạng. Điều này cũng diễn ra với những người sau, cho dù Phương Miên đã cắt đứt hôn ước với Mục Tĩnh Nam nhưng không ai đủ can đảm để làm bạn tình hay bạn trai mới của cậu.
Quyền lực to thật, nói đơn giản Mục Tĩnh Nam chính là hoàng đế ở Nam Đô, độc tài chuyên chế, bất cứ ai làm chuyện gì trước tiên phải nhìn sắc mặt anh.
Phương Miên đi bộ rất lâu, đầu vẫn đang quay cuồng, và vẫn chưa tìm được ai để cùng lên giường cả. Cậu cố nén chịu chóng mặt, đi tiếp về phía trước. Không biết Mục Tĩnh Nam đã đứng ở đằng trước từ khi nào, cậu đâm sầm vào lòng anh.
"Nhất định phải là bạn tình sao?" Mục Tĩnh Nam nắm cổ tay cậu.
"Đúng vậy." Phương Miên còn đang tức giận.
"Được." Mục Tĩnh Nam kéo cậu vào khu vực phòng dành cho khách, "Tôi giúp cậu."
"Hiện tại hết sợ em vương vấn không rời à?" Phương Miên hỏi.
Mục Tĩnh Nam ho vài tiếng, giữa hàng lông mày hiện vẻ mệt mỏi.
"A Miên." Giọng anh mang theo một chút bất lực.
Anh thực sự bị bệnh, cậu từng gặp anh mệt mỏi đến nhường này bao giờ chưa? Dưới ánh đèn mờ ảo, dù có mờ đến đâu cũng không thể che giấu gò má nhợt nhạt của anh, trông anh như bức tượng cắt từ tờ giấy trắng, cơn gió thổi qua sẽ đẩy ngã anh. Bất giác Phương Miên không muốn giận anh nữa, nỗi bực dọc khi nãy giống cục đá đè nặng lên tim dường như bị đập vỡ bởi giọng nói mỏi mệt ấy. Làm vậy có nghĩa lí gì sao? Mục Tĩnh Nam sinh bệnh, cậu lại tranh luận với anh xem anh có tôn trọng cậu không, tại sao anh phải tìm vị hôn thê mới? Có ích gì không chứ?
"Hiện tại em đánh thắng anh được không?" Phương Miên thầm thì hỏi.
Mục Tĩnh Nam định lên tiếng thì bỗng nhiên Phương Miên đẩy anh vào căn nhà kính nhỏ trong vườn. Mục Tĩnh Nam cảm thấy bản thân đã yếu đi rất nhiều nên Phương Miên có thể dễ dàng đẩy anh ngã như vậy. Họ ngã vào giữa bàn và ghế, trong nhà kính không sáng đèn, ánh đèn đường cách xa họ, các đoá hoa cây cỏ kì lạ sinh trưởng dệt nên túp lều nho nhỏ vây quanh. Bóng hoa xếp chồng che phủ họ, len lỏi một ít tia sáng từ ánh trăng, rơi trên vai lấp lánh như kim cương.
BẠN ĐANG ĐỌC
(Thâm miên) Ngủ sâu - Dương Tố
Ficción GeneralTạm sửa: Ngủ sâu Tên gốc: 深眠 Tác giả: Dương Tố Tag: ABO, cưng chiều ngọt ngào, HE Số chương: 60 chương + 2 ngoại truyện ___________ Công alpha lạnh lùng, cấm dục x Thụ omega xán lạn, mạnh mẽ Trăn đen khổng lồ x Chinchilla Mục Tĩnh Nam (穆静南) x Phương...