Chương 56

24 3 0
                                    

Lư phu nhân cảm thấy khổ không thể nói, sớm biết thế không nên để nhà mẹ đẻ ra mặt. Nếu Nhiếp Chính Vương muốn tra nhất định có thể tra ra hành động của Lư gia không sạch sẽ. Sợ hơn nữa là ảnh hưởng đến phu quân, nếu bị Nhiếp Chính Vương để ý, tương lai chỉ sợ tiền đồ cùng mặt mũi của phu thê bọn họ đều sẽ bị mất sạch!

Nhưng sao bà có thể ngờ được Nhiếp Chính Vương từ trước đến nay không gần nữ sắc lại thực sự có một người ở đầu quả tim? Nói ra ai tin!

Tiêu thất nương thật sự là nữ nhân của Nhiếp Chính Vương, lại còn là Nhiếp Chính Vương phi được công nhận.

Sắc mặt bà tái nhợt: "Xin thất nương tử tha thứ cho dân phụ. Dân phụ ngu dốt bị che mờ mắt, ăn gan hùm mật gấu, lại lắm mồm không biết tốt xấu..."

Tiêu Tịch Nhan yên lặng đứng bên cạnh Thẩm Ước, mặt mày nàng giãn ra, đột nhiên kéo kéo ống tay áo Thẩm Ước: "Chờ một chút."

Giọng nói trong trẻo của thiếu nữ đã làm cơn tức giận của Thẩm Ước dịu đi rất nhiều.

Thẩm Ước cúi đầu nhìn nàng, giọng nói cũng dịu dàng hơn. "Làm sao vậy?"

Tiêu Tịch Nhan được hắn che nửa người, mới vừa rồi còn đắm chìm trong sự lạnh lẽo thấu xương lúc này đã dần lấy lại được bình tĩnh. Nàng ngẩng đầu nhìn khung cảnh hỗn loạn này, chỉ thấy vẻ mặt của mọi người rất đa dạng...

Trên mặt Trịnh thị không che giấu được niềm vui, Tiêu hầu gia chất phác kinh sợ nhìn Thẩm Ước, Tiêu Bảo Du vùi trong lòng nương, run rẩy như đang cười trộm. Bởi vì Lư phu nhân làm ầm ĩ, Thẩm Ước xuất hiện lại thu hút sự chú ý, ngoài cửa tiệm có không ít bá tánh vây quanh. Tốp năm tốp ba nghị luận sôi nổi.

Cảm giác cả người lạnh lẽo vì bị bao nhiêu người nhòm ngó bàn tán bừa bãi lúc này vẫn còn rõ ràng. Chỉ là Thẩm Ước vẫn luôn nắm tay nàng, làm chỗ dựa vững chắc và đáng tin cậy, thay nàng nói chuyện.

Thân thể của Tiêu Tịch Nhan giống như một cái cây đóng băng được bao phủ bởi một làn sương mùa xuân, hơi ấm và sức mạnh dần trở lại cơ thể.

Hắn làm bạn với nàng, cho nàng dũng khí để đối mặt với những lời chế giễu và đồn đãi vớ vẩn.

"Lời nói của Lư phu nhân đúng là thất lễ." Tiêu Tịch Nhan nhẹ giọng nói: "Nhưng phu nhân đã thành tâm xin lỗi, vậy thôi bỏ đi, ta cũng không muốn ỷ thế hiếp người. Việc nào ra việc đó, còn về phần món đồ lưu ly này..."

"Trước khi xác định, không biết vì sao phu nhân lại cho người phá vỡ nó?"

Những ngón tay mảnh khảnh như ngọc nhẹ nhàng nâng lên, mọi người nhìn theo thì thấy phía sau đám côn đồ Lư phu nhân mang đến giấu một nửa tay nải. Ánh mắt Thẩm Ước hơi tối lại, ra hiệu cho Yến Lục nhìn xem. Yến Lục mở ra, chỉ thấy bên trong những mảnh lưu ly chất thành đống.

Thì ra vừa rồi Thẩm Ước đột ngột tới, mọi người trong Hầu phủ đương nhiên vui vẻ, Trịnh thị đổi sang vẻ vênh váo tự đắc, ngay sau đó Lư phu nhân liên tục cáo tội. Lợi dụng lúc hỗn loạn, Lư phu nhân dùng mắt ám chỉ thủ hạ, quấn vải vào rồi dùng nội lực đập vỡ đĩa.

[EDIT] SAU KHI MỸ NHÂN YẾU ỚT BỊ BẮT ĐINơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ