🥀CHƯƠNG 25🥀

12 0 0
                                    

Trang Khinh Hồng máy móc rời giường, một đêm không thể ngủ nên trong đôi mắt của hắn nổi đầy tơ máu, Trang Phi, Trang Phi tốt của hắn, cứ thế mà lại nhận thêm vị khách thứ hai, trong lòng hắn đau đớn không ngớt, hầu như có loại kích động muốn hủy diệt hết thảy.

Nhưng hắn chung quy không thể, vì kế hoạch của hắn, hắn cái gì cũng không có thể làm, điều duy nhất hắn có thể làm, là không ngừng kiềm nén tình cảm của bản thân.

Đẩy cửa ra, Trang khinh hồng đi ra ngoài, nắng sớm chói mắt, hầu như khiến hắn như đánh mất thị giác, hắn cảm giác mình giống như sinh vật sống trong bóng tối vậy, một chút ánh nắng cũng khiến hắn sinh bệnh. Chờ đến khi thích ứng với ánh sáng, Trang Khinh Hồng mới nhấc bước, vô ý thức đi về phía Hoa Khôi Các.

Đi tới nửa đường, Trang Khinh Hồng miễn cưỡng xoay chuyển phương hướng của chính mình, đi về phía vườn đào còn chưa nở hoa—— coi như đến Hoa Khôi Các, thì có ý nghĩa gì chứ?

Chờ Trang Phi ra khỏi Hoa Khôi Các thôi sao? Muốn nhìn thấy tâm trạng thật sự của Trang Phi sao? Nếu biết được sự thật... Không phải người đau lòng sẽ là hắn sao? Lúc ấy Trang Phi sẽ càng thêm đau khổ hơn thôi đún không?

***

Trang Phi nhìn Kỳ Tịch đẩy cửa rời đi, rũ xuống đôi mắt ngồi suốt nửa buổi, cuối cùng đứng dậy, lúc ra khỏi cửa bên ngoài chỉ còn hai nô bộc và hai tiểu thị của bản thân, Trang Phi lúc này mới kinh ngạc phát hiện bản thân đã ngồi không ít thời gian.

Y không thể để cho Kỳ tịch vì y chuộc thân.

Lại không nói đến chuộc thân khó khăn thế nào, nếu như y cứ đi thẳng một mạch, Trang Khinh Hồng sẽ thế nào đây? Yêu cầu mang theo Trang Khinh Hồng sao? Đó là khi đem Trang Khinh Hồng đặt ở vị trí nào? Lời giải thích không thông —— cho nên tuyệt không thể không thận trọng như vậy.

Phố hoa nhất định phải rời đi, nhưng cũng không phải hiện tại. Y cần phải kiên trì đợi.

Mang theo tiểu thị ra gian chính, dẫm lên đá xanh trên đường, Trang Phi nhìn về phía chân trời, tầng mây dày che phủ hết thảy, thở ra một hơi, sương mù màu trắng bốc lên, ở ven đường nhỏ trong vườn đào đã có mầm cây nhỏ nhô lên từ đất bùn, mùa xuân rất nhanh sẽ tới, hi vọng, cũng sẽ theo đó mà rời đi.

Bước ra khỏi sân chính, trở lại sân trong cách đây không xa, nhưng giữa đường lại gặp Kỳ Cảnh, hắn vẻ mặt nghiêm nghị bước nhanh tới, Trang Phi dừng lại bước chân, hơi cúi đầu, cũng không chào mà chuẩn bị rời đi.

Đêm qua y đã ngủ lại, hôm nay có thể nghỉ ngơi không tiếp khách.

"Đứng lại." Kỳ Tịch nhìn thấy y sự tức giận trong lòng lại dâng lên, gọi lại Trang Phi, hai mắt quét về phía ba tiểu thị sau người Trang Phi, lạnh lùng nói, " Tất cả các ngươi lui ra."

"Chuyện này..." Nhóm tiểu thị liếc mắt nhìn nhau, trong đó một người đứng ra nói, "Nô tài không dám kháng mệnh, nhưng khách nhân làm không hợp quy củ."

Kỳ cảnh căn bản không xem tiểu thị vào mắt, từ trong lồng ngực móc ra một xấp ngân phiếu, ném cho tiểu thị nói, "Nói với Hồng Lệ, hôm nay bản vương sẽ cùng Trang Phi trò chuyện, mời Hồng Lệ sắp xếp, nhiêu đây là Bản vương mời Hồng Lệ uống trà. Lui xuống hết đi."

Vì sao người chết luôn là tiểu thụNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ