31; tranh cãi

705 88 6
                                    

quà cho 1000 yêu thưn của tớ, cám ơn cả nhà rất nhìu, xin hãy tiếp tục dành tình yêu thưn cho minhyeong và t1 của tớ nhaaaa 🫶🫶🫶😘😘😘

...

tớ xin phép thay đổi 1 chi tiết mà tớ ko thể nào tìm ra cách để giải quyết nữa, tớ sẽ thay người sau này kế vị thế tông từ vương thế đệ cùng mẹ, thành vương thế chất, tức là cháu trai của người.

...

giấc mơ này kéo dài hơn minhyeong nghĩ, so với những giấc mộng phân hoá khác mà cậu từng trải qua, nó kéo dài hơn nhiều.

minhyeong theo minh hưởng bị hộ tống về cung điện, về đến cửa cung thì buộc phải tách khỏi những người bằng hữu của mình. sau một hồi chìm trong mấy tên ngự y thừa thãi, dù cho vết thương của hắn chỉ là ngoài da, minh hưởng cuối cùng cũng phải thay sang cổn long bào, đi diện kiến phụ vương theo lời triệu kiến của người.

minh hưởng cùng đám nội quan hướng về phía khang ninh điện. mở cửa bước vào, chào đón hắn là một nam nhân nhìn qua vẫn còn trẻ tuổi, giống như chỉ ngoài tam tuần, bên cạnh người còn có một nam nhân khác, có phần to lớn hơn người.

'phụ vương, mẫu phi.'

minh hưởng hành đại lễ.

người ở chính giữa căn phòng, chính là phụ vương hắn, đại vương lý tương hách, người còn lại là mẫu phi hắn, vương phi trịnh trí huân. (má viết đoạn này t cười như điên luôn, thề 🥹)

minhyeong lặng lẽ đánh giá một chút hai người là sinh phụ mẫu kiếp trước của mình. thái tông so với những bức tranh vẽ lại thì có hơi khác một chút, người có gương mặt gầy, đôi mày kiếm, và có vẻ chẳng thích cười. còn nguyên thành vương hậu thì khác, người nãy giờ vẫn luôn mỉm cười, khi ngồi cũng thấy nhỉnh cao hơn đại vương. trong chiều dài lịch sử, nguyên thành vương hậu không phải vương hậu duy nhất là nam, trang phục của những nam vương hậu nhìn gần giống với cổn long bào, nhưng được cắt xén ngắn hơn và gắn nhiều phục sức hơn.

cậu lặng lẽ ghi nhớ gương mặt của họ, bởi có thể sẽ có một ngày cậu gặp lại họ ở kiếp sau.

'cổ của con sao rồi?'

tương hách liếc nhìn vết thương đã được băng bó cẩn thận trên cổ con trai mình.

'không sao rồi thưa phụ vương, chỉ là một vết thương nhỏ, người của nội y viên (1) làm quá lên thôi ạ.'

minh hưởng bất giác đưa tay lên chạm vào vết thương của mình.

'thế tử, từ nay con hãy ngoan ngoãn ở trong cung đi thôi.'

trí huân nhấp một ngụm trà, vẫn mỉm cười điềm tĩnh nói.

'mẫu...'

minh hưởng định giải thích thì bị ngắt lời.

'chúng ta không cấm con du hí cùng những bằng hữu của mình. nhưng con phải hiểu bản thân con là trữ quân, không thể có bất cứ chuyện gì được xảy ra với con. vậy nên, từ nay, con hãy yên ổn ở đông cung của mình đi. nếu muốn, có thể triệu mấy đứa trẻ vào cung.'

guria | on2eus | dorNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ