- Mày còn có gan vác cái mặt về cái nhà này nữa hả? - Kwon Soonjae buông một câu mà còn chẳng thèm ngước lên.
- Em tưởng giờ này anh phải đi tập nhảy chứ, anh trai.
- Thôi nào, con nó đã dành thời gian về nhà ăn cơm chung với gia đình thì mình nên vui vẻ chứ anh. Còn con nữa Minhyuk, đừng chọc anh nữa.
Kang Yoonha chưa dứt lời, Soonyoung đã cảm thấy buồn nôn. Anh nhìn thẳng vào đôi mắt nai tơ giả dối của người đàn bà, bàn tay không tự chủ cuộn lại thành nắm đấm dưới gầm bàn. Anh chẳng cần liếc qua Kwon Minhyuk ngồi kế bên cũng biết nó đang rất đắc thắng sau khi châm chọc hai chữ "anh trai". Cuối cùng, ánh mắt anh đọng lại nơi ba, ông Kwon Soonjae, người duy nhất máu mủ của anh trên bàn ăn này, để rồi nhận ra ông còn chả thèm đáp lại ánh mắt ấy.
Chào mừng mày về nhà, Kwon Soonyoung.
Từ khi ba của Soonyoung tái hôn năm năm trước, cuộc sống của anh hoàn toàn đảo lộn. Mẹ kế ngoài mặt thì chăm chút yêu thương, nhưng khi chỉ có hai người, bà lộ rõ sự chán ghét và khinh thường đối với anh. Minhyuk là con riêng của bà Yoonha với chồng trước, nhưng vì tài năng kinh doanh được bộc lộ từ khi còn trẻ, nó nhanh chóng thu hút sự chú ý của ông Soonjae, tới nỗi mà ông không chần chừ nhận nó vào hộ khẩu nhà họ Kwon.
Soonyoung anh chới với trong những ngột ngạt và áp lực đè nặng lên vai. Nỗi đau buồn mất mẹ anh còn chưa thực sự thấm thía đã phải gạt qua một bên mà đối diện với những trọng trách mới, nước mắt chưa kịp rơi đã lại chảy ngược vào trong.
Đợt mới tiếp quản khách sạn, Soonjae được báo chí tung hô về tài kinh doanh "cha truyền con nối" nên đã nhanh chóng sắp xếp đào tạo cho Soonyoung để giữ cái danh đó. Đáng tiếc là khi phát hiện ra anh không có khiếu, ông đã hắt hủi anh không thương tiếc, tình cảm cha con lạnh nhạt dần. Sự xuất hiện của Yoonha và Minhyuk đồng thời xóa nhòa luôn sự tồn tại của thằng con trai ruột. Soonyoung thấy thế cũng chả còn níu kéo, cứ thế dọn ra khỏi nhà, một gia đình bốn người giờ chỉ còn ba gương mặt hay xuất hiện trên báo chí.
- Mẹ nghe bảo Soonyoung mới tham gia câu lạc bộ nhảy hả, lại còn sắp thi đấu đúng không? Đúng là con bố Kwon có khác, rất năng nổ xông xáo.
Ba chữ "con bố Kwon" làm Soonyoung có chút mắc nghẹn, nhưng anh vẫn ráng giữ bình tĩnh.
- Nhưng mẹ bảo Soonyoung cái này, đại học là thời gian mà con nên tập trung vào tích lũy kinh nghiệm thực tế nữa. Con lại sắp ra trường, nếu thiếu kinh nghiệm thì sẽ gặp khó khăn khi bước ra ngoài xã hội đi làm đấy. Cuộc sống sau khi tốt nghiệp không dễ dàng đâu.
Nói cách khác là, đừng hòng mong đợi sẽ có ba chống lưng.
- Thật cảm động quá, cô Yoonha trăm công nghìn việc còn lo cho con như vậy. Nhưng cô Yoonha yên tâm, con chưa bao giờ nghĩ mình sẽ kiếm việc dễ dàng cả.
- À.. ừ thì... Soonyoung con nghĩ vậy là tốt. Mẹ chỉ là nhắc nhở con thôi mà. Soonyoung là con cả của ba Kwon, chắc cũng biết ba con đã vất vả như thế nào để xây dựng cơ nghiệp như bây giờ, phận làm con phải-
- Cô Yoonha nói không sai. Làm sao con có thể quên những khó khăn ba con đã trải qua lúc mới bắt đầu chứ? Nếu lúc đó không có mẹ con không biết ba đã-
![](https://img.wattpad.com/cover/363763973-288-k885517.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
une brise 🍀| soonhoon
Fiksi Penggemar"Soonyoung ơi..." "Hửm?" "...Dán băng cá nhân cho mình với, đứt tay nữa rồi." 🍀 college au soonhoon author: shogidi 🙋♀️