"Hôm nay nhớ bài bữa trước chứ?"
"Nhớ."
"Đọc Trang nghe nào."
Diệp Anh ngoan ngoãn xổ một tràn tiếng Pháp trong sự hài lòng của người đang đứng gật gật đầu đối diện, Thuỳ Trang nhìn Diệp Anh luyên thuyên mà không nhịn được cong môi thích thú. Từ bao giờ Thuỳ Trang lại không kiềm được cảm giác xao xuyến khi nhìn Diệp Anh, chính xác là những lúc cô nàng vô tư thế này.
Đó là Thuỳ Trang nghĩ, còn Diệp Anh như sắp nổ não với mớ từ vựng Thuỳ Trang đưa cho mỗi ngày rồi đây này.
"Aaaa không nhớ nổi nữaaaa."
Diệp Anh ôm đầu vỗ vỗ rồi gào thét như thể cô sẽ lăn đùng ra đất bất cứ lúc nào.
"Lại sao nữa, anh Thành bảo Diệp tiếp thu nhanh lắm cơ mà?"
Anh Thành, đúng rồi, là Phan Thành, là người đưa Diệp Anh vào chốn rừng thiên nước độc này.
"Diệp phải không?"
"Anh Thành?"
Diệp Anh quay sang phía phát ra âm thanh, đã thấy người cao người thấp tay trong tay tiến gần, người cao hơn chính là Phan Thành, đàn anh trong Hội thanh niên Diệp Anh đang theo.
"Diệp quen Trang à?"
"Không..."
Thuỳ Trang tự nhiên phủ định, cũng không biết trong đầu nghĩ gì mà hai vành tai đỏ lên trông ngại ngùng e thẹn.
"Vâng."
Diệp Anh nhìn Thuỳ Trang, rồi quay sang gật đầu với Phan Thành.
"Này, ai quen..."
"Quen biết ạ!"
Diệp Anh nói với hai người đối diện, tay xuôi theo thân người vươn ra kéo Thuỳ Trang sát vào mình. Quỳnh Trang nhìn em gái bị trêu ghẹo liền phì cười, cô ba thường ngày miệng mồm lanh lảnh hôm nay lại biết e thẹn vì ở cạnh cô hai Diệp đấy chứ.
"Đẹp thật đấy, xin lỗi vì nói người ta xấu nhé Trang!"
"Chị Trang!"
Thuỳ Trang toàn gương mặt đỏ ửng dậm chân phản kháng, nhưng nàng lại không thể nói thẳng ra được, vì sự thật là người nàng khen đẹp đang nhìn chằm chằm bên cạnh.
"Thế thì tiện, người hôm trước anh nói muốn học tiếng Pháp là Diệp đấy Trang."
"Sao ạ?"
"Gì?"
Thuỳ Trang tròn mắt nhìn sang Diệp Anh. Dạo trước Quỳnh Trang có nói với nàng anh Thành muốn giới thiệu một người bên Hội muốn học tiếng Pháp vì đang cần giao liên trẻ, Diệp Anh lại lanh lẹ mau học, nên Phan Thành đã đề cử Diệp Anh với cấp trên.
Diệp Anh liền gật đầu đồng ý.
"Hai đứa quen nhau thì tốt rồi, tự sắp xếp học hành với nhau nhé, bên Hội nói không cần gấp, nhưng tranh thủ."
Phan Thành nói rồi quay sang nhìn Quỳnh Trang.
"Thế em về với hai đứa nhỏ nha, anh còn có việc phải đi gấp."
"Trong đêm luôn sao?"
"Ừm, anh về đem túi thơm cho."
"Chả dỗ thế!"

BẠN ĐANG ĐỌC
Trang và Diệp
Fanfic"Từ cái ngày cô hai Diệp lên Pắc Bó làm giao liên, cô ba Trang nhà ông thầy Nguyễn buồn ra mặt, chẳng nói chẳng rằng cứ lủi thủi trong nhà." "Cô ba! Cô hai Diệp về!"