Đêm dài lặng lẽ trôi qua trên đất Hàn, trong khi những giọt nước mắt khẽ tuôn rơi ướt gối và những niềm đau ghé ngang bên đời, thì từ bao giờ vầng trăng treo trên đỉnh trời đã dần biến mất, nhường chỗ cho những tia nắng vén bức màn mây xuất hiện trên cao.
Ryu MinSeok thức dậy trong phòng ngủ của mình ở phủ thái tử, tự mình giãn cơ như mọi ngày.
"Ưm~"
Một cảm giác thoải mái vuốt ve sống lưng cậu, khiến cậu cảm thấy thư giãn vô cùng, cho tới khi nhìn sang bên cạnh.
"Ôi mẹ ơi"
Bên cạnh MinSeok lúc này là hoàng thái tử Lee MinHyung, hiện tại đang quay lưng với cậu mà yên lặng say giấc. MinSeok đưa tay sờ lên cổ, không biết sau ngày hôm qua liệu có để lại dấu vết gì trên đó hay không, nhưng quả nhiên là chẳng thể cảm nhận được gì.
"Gọi cung nhân vào giúp sửa soạn đi, lát nữa tới thỉnh an hoàng thúc"
MinSeok đưa mắt nhìn hắn, chỉ thấy MinHyung lặng lẽ kéo chăn chứ không thèm hỏi thăm vợ mình câu nào, có lẽ cũng chẳng mảy may hối lỗi vì hôm qua đã bóp cổ cậu như vậy.
Cậu quay đầu lại, khẽ thở dài một hơi rồi đứng dậy bước qua người Lee MinHyung để đi tới mép giường, nhưng ngay trong giây phút ấy, hắn đột nhiên kéo chăn lần nữa, khiến MinSeok bị xô chăn mà trượt chân ngã thẳng từ trên giường xuống.
Âm thanh thái tử phi va chạm với mặt sàn vang lên như một trận động đất nhỏ, khiến cung nhân bên ngoài lập tức đẩy cửa chạy vào xem thử, trông thấy thái tử của bọn họ nằm trên giường chống tay nhìn ra, các cô ấy liền sợ hãi mà quỳ hết xuống đất, cúi gằm mặt không dám ngẩng lên.
"Càng ngày càng không có chút phép tắc nào cả, dám cả gan chạy vào đây mà không biết há cái miệng ra xin câu nào sao? Chán sống rồi à?"
Ngay khi đám tỳ nữ đang sợ hãi run rẩy, Hwang mama đã bước vào với một chậu nước, lên tiếng nói đỡ cho các cô này.
"Điện hạ đừng giận, họ làm vậy là vì lo người trong này xảy ra chuyện"
Vừa nói bà vừa đặt chậu nước lên bàn, đưa mắt nhìn MinSeok vẫn đang ngồi dưới sàn, cơn đau vẫn giày vò cánh tay và chân cậu, khiến cậu vẫn chưa thể đứng lên được.
"EunJung à, đưa mọi người lui ra ngoài chuẩn bị bữa sáng đi, hôm nay điện hạ sẽ cùng thái tử phi tới thỉnh an hoàng thượng, đừng nên chậm trễ"
"V..Vâng thưa mama.."
Nói rồi EunJung lập tức kéo các chị em của mình dậy chạy đi ngay. Sau khi cứu họ một mạng, Hwang mama từ từ đi tới bên cạnh MinSeok muốn đỡ cậu dậy, nhưng MinHyung lại lạnh lùng nói.
"Mặc kệ em ấy ở đó đi Namja mama, thật không biết quy tắc, nhà mẹ chẳng lẽ không dạy dỗ thân làm thê tử không nên bước qua người phu quân của mình hay sao?"
MinSeok cúi đầu, trong lòng gần như chết lặng, cậu đâu biết mấy thứ này, cậu vừa tới đây đã được định sẵn sẽ gả đi mà, đâu có ai dạy cho cậu những phép tắc này đâu.
"Thái tử phi điện hạ vừa tiến cung còn bỡ ngỡ, nô tỳ sẽ tận tình chỉ bảo thêm, mong điện hạ đừng nên giữ lửa giận trong lòng sẽ tổn hại thân thể"
BẠN ĐANG ĐỌC
「 𝙶𝚞𝚁𝚒𝚊 」𝐎𝐧𝐥𝐲 𝐁𝐞 𝐌𝐢𝐧𝐞
Fanfiction✵ Thế giới giả tưởng và không liên quan đến đời thật, chỉ nhằm mục đích giải trí và không có ý gây xung đột, xin hãy đón nhận thật tích cực ạ. ✵ Fanfic được viết giành cho shippers GuRia (cp chính), On2eus, Fakenut, Defiko, anti và bông tuyết xin ph...