Bốn mắt nhìn nhau, hơi thở ấm áp, Becky nhìn cô đến ngẩn ngơ.
Lần này, Lâm Nại lại vâng lời cực kỳ, không như lần trước lấn áp nàng trên ghế mà làm chuyện xấu, lần này, cô chỉ áp ở mặt trên, hơi thở ổn định, ngực phập phồng theo nhịp.
Cả hai đều không phải là người nhiều lời, nhưng tâm tư lại rất nhạy cảm, ở chung lâu như vậy, ngày thường chỉ cần nhìn vào mắt của đối phương liền cảm nhận được thâm ý trong đó.
Becky chờ cô lên tiếng trước.
Có điều, cuối cùng Freen cũng không nói một chữ, cô vươn tay, ngón tay xanh nhạt chạy dọc theo khuôn mặt của Becky, tiết thu mát mẻ, ngón tay của cô có chút lạnh, khi vừa kề gần đến vành tai của nàng, Becky suýt chút nữa là giật nảy mình: "Hai ngày nay nhiệt độ xuống thấp, phải mặc dày lên một chút."
Nàng cầm ngược lại tay của ai kia, nhẹ nhàng ma sát.
Freen nhân cơ hội này, một tay bắt lấy hai bàn tay của nàng, áp lên đỉnh đầu, rồi mới cúi đầu xuống "mổ" một cái lên môi nàng.
"Dậy mau, đi ăn cơm," Becky nói, giãy giãy tay, nếu như nàng thật sự dùng lực, cơ bản là rất dễ dàng thoát ra được, thế nhưng cuối cùng nàng chọn không thoát, mặc cho ai kia đè mình, "Bỏ tay ra, chị lấy thêm áo khoác cho em."
Nàng ôn nhu nói nhỏ, giọng hơi trầm, một chút sức uy hiếp cũng không có. Freen buông tay ra, cũng không nhích người, ngược lại còn ôm lấy nàng, vùi đầu vào cần cổ của nàng, bất động.
Liên tục làm việc trong cường độ cao, hầu như sắp bóp nghẹt cô, Becky là nguồn sống, là bến đổ duy nhất của cô trong trận chiến giằng co này.
"Có muốn chợp mắt một lúc hay không?" Becky hỏi.
Freen không đáp lời.
Một lúc lâu, mới đáp: "Đi ăn cơm trước."
Nhưng lại vẫn như trước, không chịu ngồi dậy, Becky giơ tay đặt lên vai cô, thả lỏng người, mặc cô ôm, chờ đến khi ai kia chịu thả nàng ra, thì hai chân của nàng cũng sắp tê rần, ngồi xuống nửa phút, mới vào phòng tìm thêm áo khoác cho Freen.
Đến lúc cầm áo khoác ra đến, đã thấy Freen gắp thức ăn chất đầy trong chén cơm của nàng
"Đừng gắp nhiều quá, chị ăn không hết." Nàng nói, cầm áo khoác phủ lên người Freen.
Freen lấy tay kéo chặt áo khoát: "Năm mới chị có về nhà không?"
Tháng hai mới đến Tết, cách bây giờ còn khoảng ba tháng, Becky ấp úng: "Không biết nữa, còn em?"
Freen uống uống canh, ậm ờ: "Còn chưa quyết định."
Becky ngạc nhiên, muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng cũng nhịn lại, ngồi xuống ăn, thuận tay lột thêm hai con tôm cho Freen.
Thời gian ở chung, không cần quá nhiều chuyện bất ngờ, một ngày ba bữa, là bình thường đến không thể bình thường hơn.
Nháy mắt lại đến đông chí, Nerrissa Baker thăng chức, thay đổi nhanh chóng, đã lên Tổ trưởng, cô bị miếng bánh to này đánh úp vào mặt, choáng váng, nửa tháng trời cũng chưa thể hoàn hồn lại được, nói thẳng ra là tổ tiên hiển linh a, năm mới này về nhà nhất định phải thắp thêm vài nén nhang cho ông bà, dù sao thì làm được Tổ trưởng, đồng nghĩa là tiền lương cũng dày lên.
BẠN ĐANG ĐỌC
[FREENBECKY] Câu chuyện mật ngọt (cover)
FanficTruyện chưa được sự đồng ý của editor. Tác giả: Thảo Tửu Đích Khiếu Hoa Tử Số chương: 99 + 2 ngoại truyện Editor: Madpuff Thể loại: Đô thị tình duyên, HE