29.1 Cho Cậu Một Cái Tát

545 67 10
                                    

Tác giả : Trĩ Đường
Edit : Chú heo con ở Bản Đôn
**TRUYỆN CHỈ CÓ TRÊN WATTPAD**

Khi Giản Tinh Xán trả lời cuộc gọi, đầu bên kia liền luống cuống tay chân.

Từ cuộc điện thoại đến cuộc gọi video, tâm trạng của người phụ nữ dao động phập phồng như tàu lượn siêu tốc, đôi khi lời mở đầu không khớp với lời nói sau. Nhưng Giản Tinh Xán vẫn kiên nhẫn chờ bà nói xong rồi mới trả lời từng câu một.

Cuối cùng cuộc gọi cũng bị cắt đứt.

Này là do bác sĩ ngăn cản bệnh nhân quá xúc động sau phẫu thuật và ngăn ngừa miệng vết thương chuyển biến xấu hơn.

Sau khi uống thuốc an thần và thôi miên, Tiêu Lâm cuối cùng cũng đi nghỉ. Giản Trân có chút lo lắng cho tình trạng của mẹ nhưng lại thấy Giản Tinh Xán cầm điện thoại nhắn rất nhiều.

Cậu bảo mẹ phải nghỉ ngơi tĩnh dưỡng thật tốt trong bệnh viện.

Nói chính mình ở bên này có ca ca cùng tỷ tỷ chiếu cố rất tốt.


Cậu muốn nhìn thấy một người mẹ khỏe mạnh xuất hiện trước mặt cậu.

Giản Tinh Xán sử dụng WeChat không thành thạo lắm, thậm chí gõ phím rất chậm nhưng khi gửi tin nhắn cho mẹ cậu vẫn rất nghiêm túc, không chê phiền.

Giản Trân nhẹ nhàng mỉm cười nói: "Thật ra, em có thể đợi mẹ tỉnh lại rồi gọi điện cho mẹ."

"Nếu khi đó có chương trình được ghi hình." Giản Tinh Xán ngẩng đầu lên, có chút nghiêm túc nói: "Mẹ sẽ sốt ruột."

Giản Trân ngẩn người.

Nàng mỉm cười dịu dàng.

Cô đã biết từ lâu, rằng em trai cô tuy có vẻ hơi nghịch ngợm, vô tâm vô phế nhưng thực ra cậu đối xử rất cẩn thận với những người xung quanh. Khi lần đầu gặp Giản Tinh Xán đôi khi cô cảm thấy, tính cách của đứa trẻ này quá trầm lặng, an tĩnh. khác hẳn với ấn tượng nghịch ngợm, năng động trước đây.

Nhưng bây giờ, nàng chắc chắn.

Dù năm tháng có đổi thay, con người có thay đổi thế nào đi chăng nữa, thì vẫn có một số điều sẽ không bao giờ thay đổi.

Đông Phương Việt Chi chính là Đông Phương Việt Chi, cho dù tên cậu là Giản Tinh Xán, cậu vẫn là Đông Phương Việt Chi, đứa trẻ luôn một lòng vì người nhà, chưa bao giờ thay đổi.

Giản Trân thở dài nói: "Chị chỉ sợ mẹ nhịn không được lại quay về, mấy năm nay sức khỏe của bà không tốt lắm."

Thẩm Lâm Kiệt gấp cuốn sổ kế hoạch trong tay lại, nói: "Chuyện này hai người không cần nhọc lòng, tôi sẽ giải quyết."

Giản Trân và Giản Tinh Xán ngước nhìn anh.

"Mặc dù đây là chuyện gia đình hai người, tôi không nên nhúng tay." Thẩm Lâm Kiệt tao nhã ngồi trên ghế sofa, giọng nói rất bình tĩnh, nhưng lại mang đến cho người ta cảm giác bình tĩnh khó hiểu: "Nhưng tôi nói thì ít nhiều dì vẫn nghe một chút."

Sau khi xuyên thành thiếu gia giả cả nhà đều trọng sinhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ