33. Đính Hôn Với Thẩm Dã

397 57 7
                                    

Tác giả : Trĩ Đường
Edit : Chú heo con ở Bản Đôn
**TRUYỆN CHỈ CÓ TRÊN WATTPAD**

Trong phòng lâm vào yên tĩnh.


Đôi mắt của Giản Tinh Xán rơi trên người sư huynh và sư tỷ, cậu chớp mắt nghi ngờ, ngập ngừng hỏi: " Không tốt sao? "

Ánh mặt trời bên ngoài chiếu rọi.

Máy phát sóng trực tiếp đã ngừng quay vì liên quan đến một số nội dung cá nhân.

Đôi mắt của Giản Trân bất giác đỏ lên. Cô không nói nên lời, mũi đau xót, cúi đầu.

Thẩm Lâm Kiệt đứng dậy và đi đến trước mặt Giản Tinh Xán. Cong lưng lấy thanh kiếm từ tay Giản Tinh Xán và nói với cậu: "Động tác của em không có gì sai, nhưng bộ kiếm pháp không đúng."

Giản Tinh Xán chớp chớp mắt, rất ngoan ngoãn hỏi: "Không đúng?"

"Em đã từng mở bài hát "Thanh Tị" rồi múa thử chưa?" Thẩm Lâm Kiệt đi tới ghế sofa trong phòng tập ngồi xuống, ngẩng đầu nhìn cậu: "Muốn thể hiện tốt một bài hát trước hết em phải hiểu được bài hát. Cái gọi là hiểu không có nghĩa là hiểu lời bài hát hay cách hát mà là hiểu được bối cảnh sáng tác, hàm nghĩa của nó."

Giản Tinh Xán nghiêm túc nghe, khi thấy Thẩm Lâm Kiệt hỏi, cậu liền ngoan ngoãn nói: "Khi em nghe bài hát, đại khái hiểu được bài kể về một nữ tử đáng thương, bị người yêu phụ lòng. Nàng cứ luôn nhảy múa để được ái nhân ghé mắt nhìn một lần.

Thẩm Lâm Kiệt gật đầu: "Em nghĩ bộ kiếm pháp nào phù hợp nhất?"

Giản Tinh Xán rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan, trước kia cậu trên núi học nghệ không tinh, chỉ nhớ rõ một bộ《 Trấn Tà Kiếm Phổ 》.

Mà bộ kiếm phổ này nhìn tên đoán nghĩa, là trừ bạo giúp kẻ yếu, đầy chính nghĩa, rõ ràng nó không phù hợp lắm với bài hát liên quan đến tình yêu.

“Các chiêu kiếm khác nhau thể hiện tinh thần và ý nghĩa khác nhau.” Thẩm Lâm Kiệt thấp giọng mở miệng nói: “Nếu em muốn phối hợp với bài hát, em nên chọn một bộ kiếm pháp khác để luyện tập.” 

Giản Tinh Xán thụ giáo.

Trước đây cậu cũng không nghĩ nhiều như vậy, cậu chỉ nghĩ bài hát này nếu kết hợp với múa kiếm sẽ rất hợp, nhưng không ngờ sư huynh lại chu đáo hơn cậu nghĩ nhiều. 

Giản Tinh Xán ngoan ngoãn hỏi: "Vậy em nên sử dụng kiếm phổ nào tốt hơn?" 

Giản Trân cuối cùng cũng bình tĩnh lại, cô đi tới và nói: "《 Phượng Cầu Hoàng 》 thì sao?”

Đó là một bộ kiếm phổ lưu truyền trong dân gian bọn họ, lúc đầu không được gọi bằng cái tên này, tuy nhiên về sau, một số kiếm khách sử dụng bộ kiếm này để tìm người thương nên dần dần được gọi là "Phượng Cầu Hoàng".

Giản Tinh Xán nghi ngờ hỏi: "Sư tỷ, chị có biết múa bộ kiếm này không?" 

Giản Trân cười nói: "Chị không biết."   

Sau khi xuyên thành thiếu gia giả cả nhà đều trọng sinhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ