26.3 Sắp Nhận Ra Sư Huynh Rồi!

332 49 4
                                    

Tác giả : Trĩ Đường
Edit : Chú heo con ở Bản Đôn
**TRUYỆN CHỈ CÓ TRÊN WATTPAD**


Trước nụ cười của Giản Tinh Xán, đôi mắt của Thẩm Lâm Kiệt dần tối đi.

Trước đây, câu nói này từng rất quen thuộc, khiến anh nhớ tới quá khứ xa xưa kia.

Tiểu sư đệ của anh là một đứa nhỏ kém may mắn.

Những người xung quanh cậu luôn gặp may mắn nhưng khi Thiên Đạo phản phệ sẽ luôn đổ lên đầu đứa trẻ đó.

Nên cậu rất dễ xui xẻo.

Khi còn nhỏ, tiểu sư đệ khi gặp chuyện không may xảy ra đều sẽ khóc thút thít.

Một lần, sau khi vô tình rơi xuống sườn đồi, Thẩm Lâm Kiệt đã đến cứu người và cõng cậu về, gần tới tông môn tiểu sư đệ đột nhiên im lặng.

Thẩm Lâm Kiệt hỏi đứa nhỏ: “Sao ngươi không khóc?”

Đứa nhỏ nhẹ nhàng đáp: “Ta không khóc nữa.”

Thẩm Lâm Kiệt nói: “Không phải cảm thấy mình xui xẻo sao?"

Cậu bé ôm chặt lấy anh từ phía sau, cậu nhìn anh, sau đó áp mặt vào lưng anh, giọng trẻ con ngọt ngào vang lên: “Có sư huynh ở đây, đệ là người may mắn nhất…"

Đó là lần đầu tiên Thẩm Lâm Kiệt sinh ra ý niệm muốn bảo vệ ai đó cả đời.

Nhưng lúc đó anh vẫn còn trẻ, và anh sẽ không biết rằng cuộc đời con người nói dài thì dài mà ngắn cũng thật ngắn.

Giọng nói của Giản Tinh Xán đưa anh trở về hiện thực. Chàng trai trẻ ngồi trên ghế: "Thầy Thẩm, tôi thực sự có thể ước một điều sao?"

Thẩm Lâm Kiệt hơi ngẩng đầu lên, nhẹ nhàng đáp lại. Giản Tinh Xán dường như đang cân nhắc điều gì đó. Sau khi suy nghĩ một lúc, cậu ngập ngừng nói: "Vậy tôi ước anh sẽ cùng tôi đi tìm viên đá năng lượng, được không?"

"......"

Bốn phía im lặng.

Ngay cả tổ chương trình cũng không ngờ có thí sinh thông minh đến thế, lợi dụng sơ hở!   

Thẩm Lâm Kiệt vẫn đang đeo tai nghe, giọng nói của Ngô Tấn Cương từ bên trong truyền ra: "Không, tiểu tử này nằm mơ! Nếu có anh ở đó, chẳng phải giống như nạp VIP sao? Đám nhóc kia sao có thể chơi thắng anh được? Tên nhóc này đang nằm mơ! Tuyệt đối không được!" 

Thẩm Lâm Kiệt nghe thấy giọng nói bên tai, ngẩng đầu nhìn Giản Tinh Xán, nhỏ giọng nói: "Theo quy định ở đây, điều đó là không thể." 

Tia mong đợi trong mắt Giản Tinh Xán chợt tắt, có chút thất vọng gật đầu, thấp giọng nói: “Vậy sao.” 

“Nhưng…” Giọng nói của Thẩm Lâm Kiệt kéo dài hơn một chút, anh ngồi trên ghế với tư thái ưu nhã, tựa hồ không nghe được tiếng kêu la ríu rít trong tai nghe, Giản Tinh Xán ngước lên nhìn khuôn mặt đẹp trai của người đàn ông đó, trên khuôn mặt không có biểu cảm dư thừa nào. Anh gõ ngón tay mảnh khảnh lên tấm thẻ, cong môi và nói ra những lời kiêu ngạo nhất một cách chậm rãi và bình tĩnh: “Nơi này, quy củ do tôi quyết định.” 

Sau khi xuyên thành thiếu gia giả cả nhà đều trọng sinhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ