24. Cậu Ấy Là Sư Đệ Của Tôi

424 63 2
                                    

Tác giả : Trĩ Đường
Edit : Chú heo con ở Bản Đôn
**TRUYỆN CHỈ CÓ TRÊN WATTPAD**

Bóng cây ngoài cửa sổ đung đưa.

Giản Tinh Xán quay đầu lại nhìn anh, không chớp mắt một lúc. Đồng tử của cậu đen nhánh, trong trẻo.

Thẩm Lâm Kiệt vững vàng và mạnh mẽ đi tới, đôi giày da cao cấp phát ra âm thanh rõ ràng trên nền gạch, tuy chỉ cách cậu vài bước chân, nhưng lại khiến người ta cảm thấy giống như đã đi qua năm tháng sông dài nước trôi, lướt qua thật lâu, thật dài...

Ngoài cửa sổ vang lên vài tiếng ve sầu mùa hè yếu ớt.

Thẩm Lâm Kiệt đứng trước mặt cậu, ánh đèn trong phòng chiếu xuống khuôn mặt tuấn tú của người đàn ông, có thể nhìn thấy quai hàm có phần sắc bén của anh cùng đôi mắt như mực không thể hòa tan trong đêm tối. Thấp giọng như sợ cậu nghe rõ, lại lần nữa mở miệng: “Việt Chi.”


Đôi mắt của Giản Tinh Xán lập tức mở to.

Bàn tay của chàng trai trẻ bất giác cuộn lên, giọng nói có chút mềm mại, có chút run rẩy: "Đó là ai...?"

Gió ngoài cửa sổ từ xa thổi vào, tấm rèm trắng trong gió xoay tròn, buông xuống.


Trong phòng có một khoảng im lặng ngắn ngủi.

Thẩm Lâm Kiệt đứng ở trước mặt cậu thấp giọng nói: “Cậu thật sự không biết tôi sao?”

Lông mi Giản Tinh Xán khẽ run, hô hấp vô thức trở nên nhanh hơn, trên trán  toát ra một tầng mồ hôi mỏng. Ngồi ở đó là thân hình thiếu niên đơn bạc, mỏng tanh như chỉ cần một làn gió thổi qua liền sẽ rơi đi, biến mất.

Việt Chi.

Việt Chi……

Trái tim truyền đến đau đớn, cậu gần như không thể cử động được.

Ở kiếp trước, trong suốt trăm năm bị giam cầm, xiềng xích trấn áp cùng đống chú pháp cấm thuật. Bọn chúng sợ cậu oán niệm quá sâu mà thành ma, cho nên đã hạ vô số cấm chú làm cậu quên đi rất nhiều chuyện cũ năm xưa, trước đây cậu vẫn luôn cố gắng ghép lại những mảnh ký ức vụn vỡ, cố gắng nhớ lại những thứ mà cậu cho là quan trọng để chúng in sâu vào trong tâm hồn và máu thịt cậu.

Cậu nhớ cậu có gia đình riêng, một sư tỷ và một sư huynh yêu thương cậu.

Cậu quên mất khuôn mặt và tên của họ.

Nhưng có một số thứ quan trọng đến mức cậu thà quên chính mình còn hơn.

Việt Chi.

Đó là ai...

Vô số thứ đè nén cậu xuống, không thể cử động, cảm giác áp bức ngột ngạt khiến cậu thở dốc nặng nề.

Sau khi xuyên thành thiếu gia giả cả nhà đều trọng sinhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ