Chương 4

285 31 2
                                    

Diệp Anh rất muốn xoay người bỏ chạy, nhưng sức của Thanh Hoa quá lớn.

Cô dường như nhìn ra ý định của Diệp Anh, vừa kéo cô vào vừa hỏi: "Mày chạy cái gì?"

Diệp Anh ném lại một câu: "Mày gặp giảng viên ở đây, không nghĩ đến việc bỏ chạy sao?"

Thanh Hoa cười: "Đúng vậy, tao còn chưa muốn chạy, mày chạy cái gì?" Cô ấy nói thêm: "Ở nơi này mà gặp được giảng viên, cũng quá phấn khích rồi, tao muốn đi chào hỏi."

Diệp Anh muốn chửi thề.

Quầy bar bên kia, Diệp Anh bị kéo vào, Thùy Trang liền thu hồi ánh mắt.

"Người đó là Diệp Anh, người mà tôi phát hiện được từ 800 năm trước đó, quý lắm." Bà chủ ngồi đối diện cười nói.

Thùy Trang giương mắt nhìn bà chủ, lại không nói gì, đem rượu trên tay nhấp một ngụm.

Bà chủ nói: "Diệp Anh rất thú vị."

Thùy Trang hỏi: "Như thế nào?"

Bà chủ: "Có thể cô không biết, Diệp Anh là gái thẳng kỳ lạ nhất mà tôi từng gặp."

Thùy Trang: "Ý bà là gì?"

Bà chủ: "Nghĩa đen, kỳ quái, gái thẳng."

Thùy Trang nghiêng đầu, nhếch lên nụ cười nhạt.

"Được, tôi nói." Bà chủ: "Nói thế nào nhỉ, tôi gặp nhiều người như vậy, nhưng không ai giống Diệp Anh, thật ra nhìn vào cũng thấy được, cô ấy cũng rất biết cách chơi, nhưng lại không yêu đương, ái muội cũng không, cái gì cũng đều không có." Bà chủ nghĩ nghĩ, thêm một câu: "Cũng không ai có thể nắm bắt được cô ấy."

Thùy Trang: "Là sao?"

Bà chủ lại nói: "Rất giống gái thẳng trà trộn vào vòng của chúng ta vậy."

Lúc này Diệp Anh đã đi vào, Thùy Trang quay đầu nhìn cô một cái: "Đó là nếu như cô ấy là gái thẳng."

Bà chủ gật đầu: "Không loại trừ khả năng này nha, có thể là do mắt tôi xem không chuẩn." Bà chủ cười nói: "Gái thẳng không đi tìm bạn gái cũng coi như không ngược đãi chúng ta, điểm này khá tốt đó chứ."

Thùy Trang rũ mắt ừ một tiếng.

Bà chủ lại nói: "Trân trọng sinh mệnh, tránh xa gái thẳng."

Thùy Trang cầm ly rượu lên, nhấp một ngụm, không nói gì.

Bên này hàn huyên nhiều vây, bên kia đã tìm được vị trí ngồi xuống.

Nhưng đó không phải là vị trí tốt, đến muộn chỉ có thể chen chúc ngay ngồi giữa.

Như vậy cũng tốt, Diệp Anh để túi sang một bên, trộm liếc mắt hướng sang quầy bar.

Không nhìn thấy Thùy Trang.

Vừa lúc người phục vụ rót cốc nước trước mặt cô, cô bưng lên uống một hơi cạn sạch, nhân tiện cởϊ áσ khoác ngoài ra.

Cô tự hỏi Thùy Trang sẽ nghĩ gì khi thấy bộ dáng lúc sáng của cô.

Nữ nhân, buổi sáng ngoài miệng thẳng thừng đuổi khách, hành xử xa cách, buổi tối còn ăn mặc y chang mình đi bar.

[DLA x TP] THÚ VỊ - COVERNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ