Chương 1: Nhìn Giống Nhau

2.2K 21 0
                                    


"Chị dâu và Tiểu Đường nhìn thật giống nhau." Chu Hạo Cường vừa nói xong, hai chị em dâu đang bận rộn ở trong bếp chuẩn bị cho bữa tối đồng thời quay lại nhìn.

Chiều cao giống nhau, dáng người và khuôn mặt cũng na ná nhau, ngay cả ngũ quan trên khuôn mặt cũng có vài phần giống nhau, nhất là đôi mắt kia, là đôi mắt tròn hoa đào khẽ nhếch lên, nhìn người khác với đôi mắt quyến rũ cười như không cười.

Điểm khác biệt là Tô Đường khiến cho người khác cảm thấy tự nhiên hơn, cơ thể mềm mại, làn da trắng nõn, dáng đi giống như liễu yếu đào tơ, có lẽ là bởi vì tuổi còn nhỏ, đôi mắt kia có chút ngây thơ đơn thuần nhiều hơn, vừa có chút quyến rũ vừa có chút ngây thơ, dễ dàng thu hút ánh nhìn của người khác.

Lý Lệ vô thức nhìn về phía Chu Sở Thần đang ngồi ở bên cạnh.

Cơ thể rắn chắc lười biếng dựa vào chiếc ghế dài, ngón tay thon dài cầm một chiếc ly, tùy ý lắc lư chất lỏng màu đỏ thẫm trong ly.

Nghe được lời của Chu Hạo Cường nói, anh nhướng mi nhìn về phía Tô Đường đang đứng cạnh cô ta, ngoài cửa sổ ánh sáng nhấp nháy từ những chiếc du thuyền khác chạy qua chiếu vào khuôn mặt anh, ánh sáng tối trong đôi mắt thâm thúy kia nhuộm ra màu sắc ái muội khác.

Trong lòng Lý Lệ trầm xuống, sắc mặt cũng trầm xuống, quay người lại liếc nhìn Chu Hạo Cường một cái, bỏ phần lớn rau củ đã được cắt trên thớt vào bồn rửa bên cạnh.

Tô Đường đang đưa lưng về phía mấy người kia rửa rau ở trong bồn rửa, bị động tác nổi giận đùng đùng của Lý Lệ làm cho giật mình, lập tức nhận ra chuyện không đúng, vội vàng cười nói: "A Cường lại nói bậy, em làm sao có thể so sánh với chị dâu được, nếu giống, thì là dáng vẻ của em giống chị dâu."

Lý Lệ xuất thân là phú nhị đại, mặc dù của cải nhà mẹ đẻ không khá giả bằng nhà họ Chu, nhưng từ nhỏ cũng lớn lên trong quần áo đẹp và đồ ăn ngon, tính tình cũng nóng nảy hơn một chút, làm sao có thể chịu được khi bị so sánh với người khác.

Mặc dù Tô Đường nhỏ tuổi hơn cô ta, nhưng từ trước đến nay cô ta luôn được sự ủng hộ của gia đình và hưởng thụ tất cả mọi thứ vui vẻ, sẵn sàng dỗ dành cô ta.

"Đúng đúng..."

Chu Hạo Cường cũng nhận ra lời mình nói không đúng, nhanh chóng sửa chữa: "Chị dâu xinh đẹp hơn Tiểu Cường nhiều, Tiểu Cường nhà chúng em vẫn là một đứa trẻ, mỗi ngày đều phải ôm sữa bò uống, so với chị quả thật là kém xa."

"Anh nói ai là đứa trẻ?" Tô Đường quay người lại, giơ một củ cải trắng lên, giả vờ tức giận với Chu Hạo Cường, khiến cho mọi người bật cười.

Chu Hạo Cường bước tới ôm cô, hôn thật mạnh vào mặt cô một cái, lấy ra một hộp sữa đã mở đưa cho cô, cười nói: "Vợ, anh sai rồi, mời em uống sữa."

"Chỉ hơi giống thôi." Tô Đường lắc đầu, cầm củ cải trắng, chu cái miệng nhỏ nhắn húp một ngụm lớn.

Một ngụm này húp một nửa hộp sữa, khuôn mặt nhỏ nhắn phồng lên, hai má to, đôi mắt long lanh mở to như con sóc chuột đang ăn, sữa từ trong môi cô tràn ra, chất lỏng màu trắng ngà thấm đẫm màu đỏ nhạt kia, dọc theo khóe môi trượt đến chiếc cổ trắng nõn, lộ ra một tia gợi tình.

[Edit] Mượn Giống 1v1 - Oản Đậu GiápNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ