Edit: thauyn22 tại Watt.pad.
Chu Hành Nghiên và Vân Niệm đồng loạt xuất phát.
Trước khi xuất phát Chu Hành Nghiên nghĩ, nếu Vân Niệm không muốn đi cùng anh, anh cũng sẽ nghĩ hết mọi cách mang người theo, tuyệt đối không để hai người có cơ hội cách xa nhau.
Nhưng Vân Niệm nghĩ nghĩ, không nói gì gật đầu đồng ý đi cùng anh.
Điều này nhìn có chút khác thường, xuất hiện trên người Vân thiếu gia có suy nghĩ không ngừng thay đổi, nhưng lại cảm thấy không phải không thể.
Trên đường đi Trăn Thành, Vân Niệm không ngừng ăn kẹo, hoặc là quay đầu nhìn cửa sổ, hoặc là cúi đầu xem di động.
Chu Hành Nghiên phát hiện cậu vẫn đang trốn tránh mình.
Nhưng ít nhất người đã ngồi bên cạnh, có rất nhiều cơ hội dỗ dành, không được nhất thời nóng vội, con thỏ bị bức ép cũng biết cắn người, tiểu thiếu gia nóng nảy, càng khóc anh sẽ càng bối rối.
Vân Niệm một mực che che giấu giấu, tìm đường trốn trên điện thoại, và nhận được một vài đáp án không đáng tin.
Lại hàm hồ hỏi một số người bạn, nhận được càng nhiều câu trả càng không đáng tin. Thẩm Phù Ngọc thậm chí còn đề nghị cậu dứt khoát đừng chạy trốn nữa, trực tiếp nằm xuống và chấp nhận sự tàn phá của số phận đi. Đây là nói sảng cái gì vậy.
Cùng lúc đó cậu còn có chút lo lắng Chu Hành Nghiên sẽ ném cậu xuống biển làm mồi cho cá mập, vì thế bắt đầu lo lắng nói bóng nói gió.
"Chu Hành Nghiên."
Đầu tiên cậu nhẹ nhàng gọi tên đối phương, bởi vì rất lâu không nói gì, giọng nói có chút khàn khàn.
Chu Hành Nghiên lại giống như nghe thấy âm thanh của trời, lập tức buông văn kiện trên tay xuống, mở một chai nước cho cậu.
Vân Niệm nhận lấy, do dự hỏi: "Chúng ta sẽ đi biển sao?"
Chu Hành Nghiên bị cậu nhìn chăm chú, hầu kết lăn lăn, trái tim như bị lông vũ quét qua, ngứa ngáy, nhịn không được duỗi tay xoa nhẹ đầu cậu.
Vân Niệm tạm thời không dám chống đối anh, trừng đôi mắt đen như mực để anh xoa đầu, nhìn vừa ngoan vừa dữ.
Chu Hành Nghiên mỉm cười hỏi cậu: "Em muốn đi biển chơi sao?"
Hiện tại là mùa hè, Trăn Thành cũng có biển, tuy rằng bờ biển có gió lớn, ẩm ướt, nhưng nếu chỉ chơi vài ngày, hẳn là sẽ không có vấn đề gì.
Anh đang định bảo trợ lý sắp xếp lại lịch trình, cổ tay đã bị bắt lấy.
Vân Niệm vội vàng lắc đầu: "Tôi không muốn đi."
Không đi đương nhiên càng tốt, gió biển quá mạnh, Chu Hành Nghiên lập tức đồng ý: "Vậy thì không đi."
Vân Niệm thở nhẹ ra một hơi, buông cổ tay anh ra, trở lại ngồi vào góc của mình, theo bản năng lột giấy gói kẹo ra.
Chu Hành Nghiên lướt qua giấy gói kẹo đã chất thành đống, hơi nhíu mày: "Không thể ăn quá nhiều kẹo, không tốt cho cơ thể."
![](https://img.wattpad.com/cover/364985579-288-k446217.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[Đam mỹ] BỆNH MỸ NHÂN BỊ SỦNG HƯ
HumorTên gốc: BỊ SỦNG HƯ BỆNH MỸ NHÂN Tác giả: Hồng Diệp Nguyệt Thượng Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Xuyên thư , Hào môn thế gia , Chủ thụ , Nhẹ nhàng Độ dài chương: 56 chương Truyện được edit khi chưa có sự đồng ý...