Buổi tối, Hàn Văn Húc cố ý nhích người gần kề Ôn Ngọc Châu. Hắn chỉ dám tham lam hít hà mùi hương thơm mát trên người cậu, lại không dám chạm vào. Người trước mắt rõ ràng là vợ của hắn, vợ chính thức, thế nhưng hắn lại không thể chạm vào. Tất cả chỉ lại bản hợp đồng ngu ngốc kia.
Ôn Ngọc Châu ngủ rất xấu, thường hay đạp chăn, rồi nằm lấn sang chỗ hắn, thường xuyên dang tay dang chân rộng ra, có lần còn lăn xuống giường. Nhân lúc cậu từ thế nằm nghiêng đổi sang nằm ngửa rồi dang tay dang chân ra, hắn nhẹ nhàng nắm lấy tay cậu.
Bàn tay rất nhỏ, rất mềm, rất ấm cảm giác này thật là tuyệt. Ban ngày cô gái kia được cậu nắm tay, bây giờ hắn cũng được, nói tóm lại là hắn không chịu thiệt rồi. Tuy rằng rất tham lam cảm giác được nắm bàn tay này, nhưng hắn vẫn không dám làm càn, chỉ nắm một chút rồi buông ra.
———-
Buổi sáng hôm sau, Ôn Ngọc Châu mặc áo thun đen bên trong, áo vest bên ngoài, đứng trước gương chỉnh sửa một lát rồi mới tìm hộp nhẫn trong tủ quần áo, mở ra đeo. Hàn Văn Húc nhìn bàn tay được cậu đeo nhẫn xong, phải cố gắng lắm mới không bước đến nắm tay cậu. Cảm giác thấy cậu đeo nhẫn cưới một đôi cùng với hắn, quả thật rất sung sướng.
Lúc Ôn Ngọc Châu sắp lên xe, Hàn Văn Húc liền nói: "Em ngồi ghế trước đi."
Ôn Ngọc Châu thấy là lạ nhưng không hỏi lằng nhằng, liền lên xe.
"Em muốn uống gì không?" Hàn Văn Húc muốn lái xe vào máy bán nước tự động trên đường.
"Không, vừa ăn sáng ở nhà, uống nước no rồi." Ôn Ngọc Châu từ chối.
Thật ra hắn cũng biết cậu sẽ không uống gì cả, chỉ là hắn muốn tìm chuyện để nói thôi. Nhưng lúc này cũng không có gì khác để nói nữa cả, đành im lặng.
Đến công ty được mười phút thì Ôn Ngọc Châu được gọi tới phòng của Hàn Văn Húc, sau đó hai người đến nhà hàng đã chọn chờ ông Anthony Drake.
Khách hàng của Hàn Văn Húc là một người nước ngoài, có điều ông ta có thể nói được tiếng Trung nên Ôn Ngọc Châu không quá lo lắng, đôi khi ông ta sẽ chen vài câu tiếng Anh vào thì đã có Hàn Văn Húc hiểu, cậu không bận tâm làm gì.
"Chào ngài, hôm trước ngài nói bản vẽ của công ty chúng tôi còn thiếu vài chi tiết mà ngài chưa vừa lòng, xin hỏi ngài cần sửa chỗ nào, nhà thiết kế (NTK) của công ty tôi sẽ sửa." Hàn Văn Húc nói rất lưu loát.
Ôn Ngọc Châu tuy đã chuẩn bị tinh thần bị "gọi tên", nhưng nào biết hắn lại xem mình là NTK của công ty. Đây là điều khiến cậu bất ngờ nhất, bởi trong công ty ngoài NTK tài giỏi như Trầm Mặc ra thì còn bốn người nữa, ai nấy đều rất xuất sắc và lớn tuổi, có kinh nghiệm hơn cậu nhiều. Hắn chỉ đích danh cậu là NTK, lỡ cậu làm không hài lòng thì bản hợp đồng này biết tính sao?
"Rất tốt, tôi muốn mời NTK xem qua trước bản vẽ mà tôi không hài lòng, xem cậu ấy có biết nên sửa chỗ nào không." Trợ lý của ông Anthony đưa qua cho Ôn Ngọc Châu một xấp bản vẽ.
Đây rõ ràng là đang thử thách cậu! Ôn Ngọc Châu trong lòng hồi hộp, bên ngoài thì cố tỏ ra trấn tĩnh lật xem. Phải mất khoảng năm phút sau cậu mới lên tiếng:
BẠN ĐANG ĐỌC
Húc Châu | YÊU LẦM CƯỚI SAI
FanfictionAuthor: Sana. Category: Hiện đại, Ngược trước yêu sau, Ngọt Ngược, HE. Pairing: Hàn Văn Húc x Ôn Ngọc Châu Link fic: https://jiffyyeuchanbaek.wordpress.com/list-fic-da-hoan/fanficchanbaek-yeu-lam-cuoi-sai/ Đây là fic chuyển ver, tôi không phải tác...