Wonwoo uống xong liền vội rời đi. Khá ngạc nhiên rằng gã thiếu gia kia không hề giữ cậu lại, nhưng như vậy càng tốt.
Trên hành lang vắng, Wonwoo chậm rãi đi về phía thang máy. Thế nhưng càng đi càng cảm thấy cả người yếu dần. Trong người nóng rực dâng lên một cỗ khó chịu. Khoang miệng cũng dần khô khốc khó thở. Wonwoo nắm chặt tay cau mày quay đầu lại nhìn. Quả nhiên, Do Hyun đang chậm rãi tiến lại. Gã ta xắn tay áo lên ôm lấy cả người nóng rực của cậu.
"Vội vã như vậy? Ở lại chơi với tôi một đêm rồi hẵng đi."
Kẻ trước mặt nở nụ cười đầy vẻ bỉ ổi, gã đưa tay nâng cằm cậu lên vuốt ve da mặt mềm mịn. Mấy lời vô sỉ lại tuôn trên môi. Wonwoo cảm thấy thân thể mình đều đã tê dại. Hoàn toàn không có khả năng đập chết kẻ trước mặt. Chỉ đành chịu đựng mặc gã đưa đi. Do Hyun đương nhiên không tới nỗi ngay trên hành lang đè người ra làm, gã đã sớm chuẩn bị một phòng riêng gần đó. Gã ta ôm Wonwoo đến phòng rồi nhẹ nhàng đặt cậu xuống giường, bắt đầu cởi đồ chính mình.
"Yên tâm, làm với tôi không lỗ đâu."
Nói xong gã ta liền gấp gáp đưa tay lên cởi bộ vest trên người mình. Ngay lúc ấy, Wonwoo vớ được chiếc đèn bàn gần đó. Dùng hết chút sức lực cuối cùng của cậu đập vào đầu kẻ trước mặt. Lực vô cùng mạnh, Do Hyun run rẩy đưa tay lên đầu, một dòng máu tươi chảy xuống. Gã ôm đầu hoảng loạn, cảnh vật trước mắt đều mờ dần đi.
Wonwoo cười nhạt đứng dậy, tay vẫn còn cầm đèn, dứt khoát chọi thẳng vào mặt gã ta thêm một cú.
"Mày nghĩ ai cũng có thể đè sao?"
Jeon ảnh đế hiếm thấy bày ra vẻ mặt không xem ai ra gì, chỉ cần ở lại thêm một giây với tên điên kia cậu cũng thấy buồn nôn. Bước ra khỏi phòng rồi mới thấy cả người vô lực. Khó chịu bứt rứt, mồ hôi trên trán chảy càng nhiều. Dường như chẳng còn đứng nỗi nữa.
"Wonwoo."
Mingyu cau chặt mày nhìn người trước mặt. Quần áo nhăn nhúm, tóc tai cũng bị vò rối trông rất khổ sở. Hắn liền biết chuyện gì vừa xảy ra, vội tiến lại đỡ lấy cậu. Trong lòng cực kì xót xa, chỉ muốn lập tức dỗ dành người này.
"....Mingyu."
Wonwoo ngả người về phía trước, vừa vặn đáp trong lòng hắn. Khoảnh khắc nghe người này gọi tên, cậu cảm thấy cả người nhẹ nhõm hẳn. Trong lòng sinh ra một loại tin tưởng vô điều kiện. Thân thể nóng ran áp lấy người hắn, hơi thở phả bên tai hắn đứt quảng gấp gáp. Bên dưới dường như đã ẩm ướt co rút từng đợt. Căng cứng đến đau đớn. Bàn tay hắn đặt trên người cũng làm Wonwoo khoan khoái không thôi. Khao khát được nó vuốt ve dỗ dành. Mingyu nhìn người trong lòng cả người cũng nóng theo cậu. Vội bế người lên đem đếm một phòng khác. Trên tay hắn có một củ khoai lang nóng đến bỏng người. Ngọt ngào mời gọi.
Wonwoo được người đặt xuống giường rồi lại thấy mất mát, cậu đưa tay lên níu lấy hắn. Không muốn xa một tấc nào, run rẩy kéo mặt hắn lại gần mình.
Mingyu hai tay chống hai bên, mặt dán gần lại Wonwoo cười hỏi cậu.
"Khó chịu?"
"Mingyu..." - Wonwoo khàn giọng kêu. Như một lời mời khó cưỡng, chờ hắn chạm vào cậu.
BẠN ĐANG ĐỌC
The Tale of Two Movie Stars (Meanie)
FanfictionThể loại: Ngọt, sủng, HE, hiện đại, giới giải trí, diễn viên Fic lấy bối cảnh lúc LGBT và hôn nhân giữa nam và nam đã hoàn toàn được chấp nhận, có được sự ủng hộ trên toàn thế giới. Bản dịch chưa được sự đồng ý của tác giả, vui lòng không mang khỏi...