Giữa cái không gian tăm tối chẳng thấy bàn tay, chàng trai ấy thử gào thét cũng chẳng nghe được gì
Hiếu không biết mình đang ở đâu, cũng không biết ruốc cuộc đã xảy ra chuyện gì. Anh chỉ nhớ rằng hôm qua mình phát sốt. Ký ức cuối cùng là hình ảnh bé con đang dùng khăn ướt đặt lên trán anh. Sau đó... anh rơi vào nơi này
Ở trong cái không gian vô định ấy rất lâu Hiếu mới lần nữa được nhìn thấy ánh sáng. Mọi giác quan dần hoạt động trở lại làm anh mất thêm một khoảng thời gian ngắn mới kịp thích ứng
Đứng trước mặt anh lúc này là một nhóc con trắng trẻo đang cuối người nhìn anh đầy lo lắng
"Anh có sao không ạ? Em gọi giáo viên nha"
"Em..." Hiếu đương định nói gì đó lại phát hiện giọng nói của mình hệt như một đứa con nít
Anh hoảng sợ sờ khắp người liền phát hiện bản thân thật sự là một đứa con nít. Trên ngực áo còn có một cái bản tên nho nhỏ với hàng chữ "Trần Minh Hiếu - lớp mầm 2"
"Anh ơi, anh ổn không?" Đứa trẻ kia một lần nữa lập lại câu hỏi
Hiếu ngước nhìn thằng bé. Bất chợt anh nhận ra đứa bé này quá đổi quen thuộc. Nhìn xuống bản tên liền nhận ra đây chính là bé con của nhà anh, Đặng Thành An
Bộ dáng non nớt này của em thật sự rất đáng yêu. Hiếu nhìn em một lúc đã muốn ôm em vào lòng hôn vài cái
Đến khi bé con hỏi lại lần thứ ba Hiếu mới bừng tỉnh trả lời
"Anh không sao. Em có muốn ăn kẹo không? Anh dắt em đi mua kẹo"
Nhắc đến kẹo đôi mắt xinh đẹp kia bỗng bừng sáng. Dù có chút do dự vì mẹ dặn không được ăn quà của người lạ. Nhưng nghĩ lại anh trai này cùng nhà trẻ với em, lại còn đẹp trai nên chắc chắn không phải người xấu
Thấy em đã ngầm đồng ý Hiếu lập tức nhân cơ hội nắm lấy tay em. Vui vẻ kéo em đi mua kẹo
Chỉ vừa đi được một lúc bàn tay của bé con đã bị kéo lại. Một âm giọng con nít vang lên, giọng điệu có vẻ khó chịu
"An đi đâu vậy? Dì dặn em không được đi với người lạ. Em quên rồi hả?"
Bị mắng, bé con liền thu tay lại. Không dám nắm tay Hiếu thêm giây nào. Em ấp úm nói:
"Anh ấy không phải người lạ. Anh ấy hứa mua kẹo cho em. Hay anh Khang cũng đi cùng em đi"
Đứa trẻ kia chẳng ai khác mà chính là Khang. Bị cái dáng vẻ con nít cùng mái tóc lởm chởm của Khang chọc cho bật cười. Dù không biết đây là mơ đẹp hay ác mộng Hiếu vẫn cảm thấy rất thú vị
"Cười cái gì? Bạn là ai mà tự dưng lại kéo em ấy đi vậy?" Khang bực nhọc chất vấn
Quen biết, làm bạn với Khang lâu như vậy Hiếu chưa từng được nghe cái kiểu xưng hô sởn gai óc này. Nghĩ đến viễn cảnh nếu như Khang trưởng thành vẫn mang theo cái cách xưng hô đó, cái mái tóc chôm chôm kia mà Hiếu cười đến mức đau cả bụng
Về phía Khang tự dưng bị một thằng lạ hoắc cười vô trong mặt dù có là một đứa con nít vẫn phát cọc. Nhưng nghĩ đến bé An còn ở đây nên anh cũng mặc kệ, nhất quyết kéo An cách xa tên điên kia càng xa càng tốt
![](https://img.wattpad.com/cover/377386646-288-k663846.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[ HieuAnKhang | ABO ] Mặt trời bé nhỏ
Hayran KurguVì là ABO nên không thể tránh khỏi (18+) mọi người căn nhắc trước khi đọc. "Mặt trời bé nhỏ" là một chuyến thuyền 3P xoay quanh cậu nhân viên trẻ tuổi Negav. Cậu bé của chúng ta may mắn có một anh đồng nghiệp vô cùng tốt tính là HurryKhg. Cứ nghĩ mọ...