Nụ hôn luôn là thứ bắt đầu cho một mối quan hệ mới, nhưng đôi khi nó cũng là kết thúc cho một mối quan hệ. Thứ mà Trúc và Chi trải qua trong thời khắc mới qua năm mới đó liệu có thể được gọi là nụ hôn không? Cả Trúc và Chi đều không lí giải được nó, chỉ biết cả hai đã vô cùng hạnh phúc sau đó, nhưng cũng không khỏi băn khoăn. Cả hai sợ rằng, nếu như họ chỉ cần bước thêm một bước nữa, bước qua ranh giới vô hình mà họ luôn đặt ra sẽ khiến cả hai vô cùng khó xử. Tình yêu đồng giới luôn khiến con người ta phải tự đấu tranh với mình một cách vô cùng khó khăn.
Trúc quay về nhà với niềm hạnh phúc vẫn còn nguyên ở nụ cười trên môi. Chạy vội vào nhà thấy mọi người đang chuẩn bị đồ uống để đón chào năm mới như mọi năm. Cũng như bữa cơm tất niên, cả gia đình sẽ cùng chúc mừng năm mới tại phòng của bố mẹ. Mẹ vừa thấy Trúc về liền bảo Trúc vào phòng để nói chuyện với bố. Trúc theo lời mẹ đi vào, ngồi bên mép giường nhìn bố. Bố Trúc vẫn nở một nụ cười hiền từ nhìn đứa con trước mặt mình. Ông ngày càng yếu đi rất nhiều, nhưng vẫn cố gắng có thể nằm cao lên, để đầu dựa vào chiếc thành giường.
"Con nay đã lớn hơn rất nhiều rồi, là chị lớn trong nhà bố không cần nói thì nhiều điều con cũng hiểu mà phải không?" Ông nhìn Trúc, đưa tay cầm bàn tay của đứa con mình đã vô cùng yêu thương rồi nói tiếp. "Con hãy cố gắng học thật tốt, đi theo con đường mà mình đã chọn, cố gắng chăm sóc em và mẹ. Bố tin chắc rằng con sẽ làm được, bố tin ở con. Dù có khó khăn thế nào con cũng ph ải cố lên, giúp đỡ mẹ, đỡ đần mẹ. Khôi còn nhỏ chưa biết gì nên hãy cố gắng dạy bảo em con nhé!" Ông không còn kiềm chế được cảm xúc của mình nữa, khóe mắt ông xuất hiện một giọt nước trong suốt, sắp rơi xuống, Trúc nhìn nó, bất giác khóe mắt cũng cay cay. Phải cố gắng lắm Trúc mới có thể ngăn chặn được giọt nước mắt như đang muốn cùng với nỗi niềm mà tuôn ra.
Hôm đó, gia đình Trúc đón giao thừa lâu hơn mọi năm. Cả nhà ngồi bên nhau, nói cho nhau nghe những điều mong muốn trong một năm mới sắp tới, nghe lời bố Trúc dặn dò. Mãi 2 rưỡi sáng cả nhà mới về phòng để cho bố còn nghỉ ngơi. Trúc quay về phòng, chưa ngủ ngay mà nhắn tin cho Chi. Mở ra mới thấy có mấy tin nhắn của Chi rồi mà vì ở bên gia đình nên không mở ra.
Em...: "Con Thỏ Heo về chưa?"
Em...: "Giao thừa năm nay thật là vui, em sẽ nhớ mãi"
Trúc đọc xong vội nhắn lại, hy vọng là Chi vẫn còn thức.
Thỏ <3: "Cảm ơn em vì luôn ở bên Trúc, cảm ơn em vì vẫn quay về. Ở bên em thật bình yên"
Chi đọc tin nhắn rồi mỉm cười. Hôm nay là một ngày vô cùng hạnh phúc với Chi. Sau khi trở về thì nhà Chi có khách. Mới nhắn được cho Trúc hai tin nhắn đã vội phụ mẹ. Người bạn của bố Chi cùng cậu con trai tên là Hùng. Hùng cùng tuổi với Trúc, hiện tại cũng học cùng trường với Chi và Trúc. Chi cũng đã từng nói chuyện với Hùng vài lần. Có vẻ bố mẹ Chi khá là thích Hùng, luôn dành cho Hùng một ánh mắt vô cùng quan tâm. Chi và Trúc nói chuyện với nhau đến gần 4h thì Chi bắt Trúc đi ngủ bằng được. Trúc kể cho Chi nghe về cuộc nói chuyện với bố, Chi biết Trúc sẽ suy nghĩ nhiều, nếu k ép chắc sẽ không ngủ mất.Đêm nay Chi không chỉ nói chuyện với Trúc. Còn có Hùng và một người đặc biệt: "Quân"
Sáng hôm sau mới 5 rưỡi Trúc đã nghe tiếng mẹ gọi dưới nhà. Cố gắng chống lại cơn buồn ngủ kéo dài vì giấc ngủ vẫn chưa được 2 tiếng, Trúc cố gắng bước ra khỏi chiếc giường yêu quý, uể oải đi xuống nhà.
BẠN ĐANG ĐỌC
Because you live
RomanceCâu chuyện này được viết dựa trên truyện có thật. Vì hai nhân vật chính trong câu chuyện này rất giống với GilenChi và tác giả rất thích cặp đôi này nên muốn mượn hai bạn và vai trong câu chuyện. Đây cũng là fantic đầu tiên mà mình viết nên lời văn...