Chap 11

5.5K 210 7
                                    

Chap 11

Kris đi xuống cầu thang. Anh lấy chiếc áo khoác trên mắc và bước ra phía cửa chính.

“Sếp!”

Anh quay lại thì thấy Sehun và Yitao đang tiến tới.

“Cha ơi!” Yitao chạy đến ôm lấy anh. “Mẹ đâu rồi ạ?”

Kris quỳ xuống, hai tay nắm chặt lấy vai Yitao. “Đừng gọi cậu ấy là mẹ nữa. Cậu ấy không phải là mẹ con nên Yitao…con không được gọi như thế nữa.”

Gấu trúc nhỏ nhìn vào đôi mắt cương nghị của cha. “Tại sao ạ?”

“Con không cần biết lý do tại sao.” Kris đứng lên. “Tao không phải là mẹ con, cậu ấy chỉ là bảo mẫu thôi nên con không được gọi cậu ấy như thế.” Nói rồi anh rời đi, để lại hai người đứng đó. Sehun cúi đầu nhìn Yitao.

“Yitao?”

Cậu khụy gối xuống và thấy đôi mắt cậu bé ngân ngấn nước.

“Y-Yitao?”

Gấu trúc nhỏ quay sang nhìn Sehun nhưng không nói một lời. Cậu bế Yitao lên, an ủi.

“Đừng nghe lời cha cháu nói,Yitao.”

“Sao cha lại nói vậy ạ?” Yitao đưa tay gạt nước mắt. “Sao cháu lại không được gọi mẹ là mẹ?”

“Chú…cũng không biết nữa, Yitao à.”

“Nhưng cháu muốn gọi mẹ là mẹ!!” Yitao đáp, giọng lớn dần.

“Ừ. Nhưng đừng gọi trước mặt cha cháu nhé?”

Yitao gật đầu rồi ngả đầu lên vai cậu. Sehun thở dài, quay ra phía cánh cửa nơi Kris vừa rời đi. ‘Sếp, chuyện gì đã xảy ra vậy?’

----------------------------------------------------------

Kris lái xe ra thành phố. Không biết đã đi bao lâu và đi tới những nơi nào, anh cứ thế lái đi như muốn xóa hình ảnh Tao ra khỏi đầu mình. Thế nhưng hình ảnh cậu đứng đó, đôi mắt ngấn nước nhìn anh đầy thất vọng cứ ám ảnh anh mãi. Cho đến khi có tín hiệu báo xăng xe sắp cạn, anh mới dừng xe ở một trạm xăng và bước xuống. Chợt những tiếng sôi từ bụng phát ra, anh mới nhớ từ hôm qua đến giờ mình chưa ăn gì. Trong lúc đợi nhân viên đổ xăng, Kris vào một cửa hàng tiện lợi gần đó để mua đồ lót dạ. Anh đi loanh quanh cửa hàng nhưng chẳng thấy thứ gì hợp khẩu vị. Kris lấy đại một chai nước khoáng và một bao thuốc rồi đi đến quầy thu ngân.

Người thu ngân nhìn anh chằm chằm như cố nhớ xem mình đã gặp người này ở đâu. Kris không hề quan tâm, anh tiến đến gần quầy tính tiền và đặt những thứ mình chọn lên bàn.

“Tôi lấy hai thứ này.”

Sau khi tính tiền xong, Kris cầm lấy chai nước nhưng bao thuốc lá lại bị chàng trai thu ngân giữ lại.

“Hút thuốc lá không tốt cho sức khỏe đâu.” Anh chàng đó lên tiếng.

“Ý cậu là?”

“Không tốt cho anh đâu.”

Kris vươn người lên lấy bao thuốc nhưng lại bị đẩy ra. “Chuyện sức khỏe của tôi liên quan đến cậu sao? Tôi đã trả tiền cho bao thuốc đó đấy!”

[Trans-Longfic][T][KrisTao] Bảo mẫuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ