Chương 15 : Cậu còn đem về được sao ?

13 1 0
                                    

Lý Vượng dùng ánh mắt ám chỉ Quách Thành Vũ, muốn đem Tiểu Long lại đây không?

“Xem tính tình của hắn, tám chính phần mười là đã nghe được người ta mách lẻo rồi. Cậu lại tìm đồ dỏm tới, còn không sợ chọc giận hắn sao?”

Lý Vượng quay đầu rời đi.

Trì Sính như trước cười trêu chọc Quách Thành Vũ, “Luyến tiếc rồi hẳn tính.”

“Đừng có giỡn.” Quách Thành Vũ hung hăng kéo cổ áo Trì Sính, “Hai chúng ta là ai với ai a!”

Cửa sắt chỗ ao dùng để đấu xà được mở ra, hai trợ thủ của Trì Sính đi vào, đem con mãng xà dài hơn năm thước (khoảng 1,15 m O.O) ôm ra, đặt xuống đất. Mãng xà cũng trúng độc, nếu không nhanh chóng trị liệu, trong thoáng chốc công phu cao cường thế nào cũng chết.

Quách Thành Vũ đi qua, ngồi xổm xuống, dưới tình huống hai người bên cạnh không một chút cảnh giác, một đao bổ xuống bảy tấc (gần 16,1 cm) phía trên con mãng xà .

Cái đuôi con mãng xà giơ mạnh lên, hung hăn quất một phát trúng phải một người phía sau, suýt chút nữa khiến người đó hôn mê bất tỉnh.

“Ngươi muốn làm gì?” Một người khác kinh ngạc nhìn Quách Thành Vũ.

Quách Thành Vũ không nói chuyện, đao nhọn tại bụng con mãng xà rạch một đường thật dài, từ bên trong cắt ra một miếng thịch, dùng dao lấy ra, bỏ vào trong miệng.

Trì Sính đứng ở một bên nhìn, mắt báo trừng trừng.

Ai cũng biết, Trì Sính ở chố này quyết không cho phép giết rắn, lại càng không cho phép ăn rắn.

Quách Thành Vũ chép chép miệng, không phúc hậu cười cười,“Còn cứ cấm ăn ……” Dứt lời lại cắt bỏ một miếng, đem dao tới trước mặt  Trì Sính,“Cậu muốn nếm thử một ngụm không?”

Ngồi xổm người bên cạnh liền khó chịu,“Chúng ta không thể ăn rắn!”

Quách Thành Vũ tà tà liếc hắn, “Tôi cũng đã ăn rắn nhà các người đâu a! Tôi là ăn Đầu Phong nhà tôi a, tại con mãng xà nhà mấy người ăn mất nó rồi, không tìm trong ngực nó thì tim đâu đây? Nếu thực không nhìn rõ, cắt nhằm thịt của mãng xà nhà các người, ông chủ các người còn không cùng tôi trở mặt ư?”

Trì Sính một câu cũng không nói, cứ như vậy nhìn chầm chầm Quách Thành Vũ, giữ nguyên như vậy được cỡ mười phút,

Người bị đưa tới tiếp theo là nam, chính là Tiểu Long trong miệng Lý Vượng, Quách Thành Vũ vất vả lắm mới có thể truy được đến tay, năm nay mới hai mươi, còn đang đi học. Nam hài này quả thực xinh đẹp, Trì Sính cái gì tuyệt sắc còn chưa thấy qua? Ánh mắt cũng chỉ dừng lại trên người cậu vài giây.

“Cậu cũng có loại khẩu vị này sao?” Trì Sính cố ý trêu chọc.

Quách Thành Vũ lại về với kiểu nông cạn thô tục dễ hiểu, “Chỉ cần nửa dưới có lỗ nhỏ, ta đều dùng được a.”

Trì Sính ha ha cười vài tiếng, sải bước trở về phòng ở.

Quách Thành Vũ nhìn Tiểu Long, trong cổ họng liền phát ra vài tiếng đâm chọt, cực kỳ không thoải mái.

“Đó là anh em tốt của tôi, mau vào trong hầu hạ cho tốt.”

Tiểu Long cho Quách Thành Vũ một ánh nhìn nghi hoặc, sau đó rất nhanh liền bước theo Trì Sính vào bên trong.

Quách Thành Vũ cùng Lý Vượng đứng ở bên ngoài, trong thoáng chốc, trong phòng liền truyền đến tiếng ngâm nga hừ hừ quen thuộc, không có chút bắt buộc cùng cảm giác không thích hợp.

Lý Vượng đem phần điếu thuốc còn lại còn vương khói ném xuống đất, hung hăng nghiền vài cái.

“Cảm tình cứ thế phát ra sao? Mới được bao nhiêu lâu chứ, anh nghe xem cái động tĩnh kia kìa.”

Quách Thành Vũ mặt lạnh,“Tôi con mẹ nó lỗ tai rất thính a.”

Lý Vượng không lên tiếng .

Hai đùi Tiểu Long bị treo trên thành giường, Trì Sính cử động eo, Tiểu Long bị thao đến phát khóc, mông lắc qua lắc lại, bị bàn tay Trì Sính trừu sáp vài cái, khóc không được mấy tiếng liền bắn.

Quách Thành Vũ nghe được rất chân thật, Tiểu Long khóc cầu xin tha thứ, cầu bị hung hăng làm.

Cùng y lên giường cũng chưa từng nghe được loại động tĩnh như vậy.

Lý Vượng xuyên qua tấm kính hướng vào trong nhìn một cái, trong lòng yên lặng chửi thâm “Ta tháo”, hắn lần đầu tiên nhìn thấy một nam nhân bị làm đến bắn ra, khí thế hung hăng, nhẹ nhàng vui vẻ tràn đầy sảng khoái.

Một lát sau, thanh âm Trì Sính từ bên trong phát ra.

“Quách tử, có muốn đổi thành cậu tới không? Tôi cảm thấy cậu ta không quá vui vẻ khi bị tôi làm a!”

Quách Thành Vũ không đáp lời, y biết dụng ý của Trì Sính.

Quả nhiên, tiếng Tiểu Long cầu xin liền theo sát sau đó,“Không cần…”

Quách Thành Vũ trong lòng liền nảy sinh một ý tưởng, Trì Sính, tôi thao con mẹ cậu!

Trì Sính xong việc liền kéo quần đi ra, trên mặt là biểu tình sảng khoái sau khi được phát tiết thích ý, bàn tay rộng rãi đặt lên vai Quách Thành Vũ, nói: “Cậu ta hôn mê rồi.”

Lý Vượng ở một bên hướng Quách Thành Vũ hỏi:“Cái kia anh có muốn đưa Tiểu Long về không a?”

Quách Thành Vũ nở nụ cười, cười đến Lý Vượng thấy sợ hãi.

“Cậu vẫn còn muốn đi sao?”

Nói xong lời này, Quách Thành Vũ hướng Trì Sính đánh một cái thực kêu, lái xe rời đi.

==========================================

Bạn tốt nha, biến thái như nhau, cầm thú giống nhau =…………………………..=

Nghịch tập ái chi thượng tình đichNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ