Chương 26

14.4K 745 39
                                    

Cúi đầu nhìn chiếc cổ trắng nõn, hô hấp mang theo từng trận mùi thơm trên người của người trước mặt, thản nhiên giống như hương vị hoa quế, mà cũng lại không giống. Nhưng thực sự rất thoải mái, rất an tâm. Nhẹ tay xoa bóp ở trên bờ vai tiêm gầy, đột nhiên có chút không rõ lúc này rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra, vì sao đột nhiên có loại cảm giác cứ nhìn đại lão bản như vậy, cứ lẳng lặng tiếp tục ở chung như vậy cũng thực không tệ. Ai cũng không mở miệng đánh vỡ sự im lặng này, cũng quên chuyện tới nơi này là để lấy tiền lương.

Không biết qua bao lâu, thời điểm cảm giác tay của ta bắt đầu chịu không nổi, muốn kháng nghị, mới tỉnh lại từ trong tình tố kì quái này. Không biết khi nào thì bắt đầu, sức nặng tựa vào trên người, từ lúc bắt đầu tiếp xúc chậm rãi biến thành hiện tại hoàn toàn biến thành một cái chỗ tựa lưng, chống đỡ hoàn toàn sức nặng của người trong lòng, nhưng đại lão bản không nói gì, động tác trên tay chậm rãi dừng lại. Cuối cùng sức nặng tựa vào trên người càng lúc càng lớn, tay mỏi không chịu được, đành phải dừng lại, lẳng lặng đứng ở sau lưng. Rõ ràng đứng mệt chết đi được, nhưng ta cũng không muốn gọi người ngủ say trong lòng tỉnh dậy. Bất đắc dĩ cười cười, thật cẩn thận đánh giá một chút gì đó trên bàn học phía trước, trên bàn tràn đầy sổ sách, trong đó có một tập thượng người trong lòng mở ra lưu lại một nét mực mới.  

Đứng một hồi lâu, bắt đầu cảm thấy thân thể cứng ngắc, hơi hơi giật mình, mới động một chút, người trong lòng liền cử động, dọa ta không dám lại động, thành thật bảo trì tư thế thẳng tắp, nghĩ đến đây, nhớ tới thời kì quân huấn ở đại học, tình huống hiện tại cùng huấn luyện quân sự không có gì khác nhau, đưa tay chậm rãi chỉnh sửa tốt đầu đại lão bản hơi hơi ngã về bên phải, tay đặt trên lưng ghế dựa, không để cho nàng khuynh đảo đồng thời cũng có thể dựa vào càng thoải mái hơn một chút, chính là làm khổ ta tứ chi không còn cảm giác.

Quả nhiên, không bao lâu, tay chân bắt đầu cứng ngắc, thắt lưng đứng thẳng lúc ban đầu cũng bắt đầu lên men như nhũn ra, nhưng người trong lòng vẫn như cũ không có dấu hiệu thanh tỉnh, đành phải tiếp tục chống đỡ thân mình, hơi hơi thở dài. Nghĩ lại Bạch Liêm ta lớn đến như vậy, nhưng chưa bao giờ hào phóng như vậy, làm chỗ tựa lưng bằng thịt người cho người ta không tính, còn miễn phí cũng không nói, miễn phí cũng không có gì, lại còn nhịn tới bộ dáng tay chân cứng ngắc, bất quá, chính là, hình như, cảm giác này còn giống như không tệ lắm. 

Nhịn không được lại thở dài, xem ra thói quen thật sự rất đáng sợ, đáng sợ nhất là nghĩ đến hiện tại đã thói quen bị đại lão bản này áp bức, còn có thể cảm thấy chịu áp bức giống hiện tại, trong lòng còn cảm giác rất không tệ, hy vọng có thể vẫn tiếp tục chịu như vậy, nghĩ đến đây, trong lòng cả kinh, trợn to hai mắt của mình cúi đầu nhìn người còn đang trong giấc mộng, chẳng lẽ ta còn có khuynh hướng tự ngược? Bằng không như thế nào bị người áp bức còn cảm thấy rất thích, đáng sợ là còn sinh ra ý tưởng nếu có thể vẫn tiếp tục cuộc sống như vậy cũng rất tốt.

Thân thể run rẩy một cái, trời ạ. Ý tưởng đáng sợ này, thân thể lại run một chút. Ta sẽ không thật là có khuynh hướng tự ngược đi, trời ạ, cứu mạng!

[BHTT] [Edit] Điếm tiểu nhịNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ