Chương 49

12.9K 657 13
                                    

"Lão gia, phu nhân sai người truyền lời, thiếu gia Hiệp gia đến phủ." Tiêu Trung là quản gia Tiêu phủ, tẫn chức trách cung kính báo lại cho Tiêu lão gia đang cúi đầu chơi cờ phía trước.

Tiêu lão gia tay cầm một quân cờ màu trắng, giống như tự hỏi vừa xong, ở một góc bàn cờ hạ xuống mới trả lời:"Ân, Nguyệt nhi đâu?"

"Hồi lão gia, tiểu thư cùng cô gia nhanh chóng dùng xong bữa sáng ở trong phủ, liền trước đi Đệ Nhất lâu." Tiêu Trung cung kính canh giữ ở một bên.

"Ân." Tiêu lão gia bưng một bên chén trà, nhìn Tiêu Trung cười nói:"Tiêu Trung, ngươi ta hai người đã lâu chưa đối chiến, hôm nay bồi lão phu chơi một ván như thế nào?"

"Vâng, lão gia" Tiêu Trung cung kính ngồi xuống đối diện Tiêu lão gia.

"Tiêu Trung, ngươi cùng lão phu đã có vài năm?" Tiêu lão gia dẫn đầu hạ xuống một quân ở trên bàn cờ.

"Hồi lão gia, nhận được đại ân của lão gia, người ở quan ngoại cứu Tiêu Trung một mạng, Tiêu Trung đi theo lão gia đến nay đã có hai mươi sáu năm." Tiêu Trung cung kính thi lễ.

"Đã hai mươi sáu năm sao, không thể không nói thời gian qua mau, nghĩ đến nay ngươi ta hai người đều đã già đi." Tiêu lão gia cảm khái nói.

"Lão gia......" Tiêu Trung muốn nói cái gì, nói ra miệng lại bị Tiêu lão gia giương tay ngắt lời.

"Tiêu Trung cho rằng Nguyệt nhi như thế nào?" Tiêu lão gia nói xong cầm một quân nhìn bàn cờ tự hỏi.

"Này..." Tiêu Trung nhìn Tiêu lão gia đang tự hỏi, chần chờ một chút, cảm thấy hiểu biết tác phong của Tiêu lão gia, liền tiếp tục nói:"Tiểu thư thiên tư thông minh nhờ lão gia chân truyền." Ở trong mắt Tiêu Trung, tiểu thư của bọn họ trải qua hai năm đảm nhận, nay đã rất có phong phạm của lão gia khi tuổi trẻ, tương lai chắc chắn "trò giỏi hơn thầy" mà ngày càng phát triển.

"Ân, vậy Tiêu Trung cho rằng Bạch Liêm người này như thế nào?" Lai lịch của Bạch Liêm, Tiêu Thành hắn nhưng là nhất thanh nhị sở (rõ ràng rành mạch).

"Cô gia, Tiêu Trung cho rằng cô gia mặc dù xuất thân nghèo khó, một vài hành vi ngày thường cũng có chút không ổn, nhưng chưởng quầy của Đệ Nhất lâu đánh giá cô gia không thấp, từ khi tiểu thư đem sự vụ của Đệ Nhất lâu giao cho cô gia hỗ trợ để ý, Đệ Nhất lâu so với ngày xưa phát đạt càng sâu. Bởi vậy Tiêu Trung nghĩ đến cô gia không giống với biểu hiện bên ngoài của hắn, chỉ cần đợi chút thời gian, tài học của cô gia sẽ không thua gì một công tử nhà thế tộc." Tiêu Trung đi theo bên người Tiêu lão gia đã hai mươi mấy năm, đối với tâm tư của Tiêu lão gia cũng rất hiểu biết.

"Ân." Tiêu lão gia gật gật đầu.

"Lão gia, biệt viện truyền đến tin tức, ngày gần đây Lâm gia và Hiệp gia lui tới thường xuyên." Tiêu Trung đã đem tin tức này báo cho Tiêu Ảnh Nguyệt, nhưng hắn nghĩ lão gia đối với tin tức này hẳn là cũng sẽ có chút an bài mới đúng.

"Lâm gia sao?" Tiêu lão gia nhíu mày hạ xuống một quân.

"Tiêu Trung." Tiêu lão gia liếc mắt nhìn Tiêu Trung một cái tiếp tục nói:"Tiêu Thành ta từ một con nhà kề(*) bị người đuổi ra khỏi phủ phát triển đến nay, mà cả đời lão phu cũng chỉ có một nữ nhi là Nguyệt nhi, mấy năm gần đây lão phu thầm nghĩ hưu nhàn mấy ngày, chuẩn bị tương lai ôm cháu trong lòng, bảo dưỡng tuổi thọ. Nhưng hôm nay sợ là có người cho rằng Tiêu Thành ta đã già không còn làm nên việc, muốn ra chút nan đề (khó khăn) đến khảo nghiệm Nguyệt nhi của ta, lão phu cũng nên tại thời điểm này làm cho những người muốn khi dễ con ta biết, Tiêu Thành ta còn chưa chết, cũng không phải không có người thủ hạ Nguyệt nhi của ta, nữ nhi của Tiêu Thành ta không đến phiên người khác chen chân."

[BHTT] [Edit] Điếm tiểu nhịNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ