Chap 47

247 13 0
                                    

Ánh mắt Lộc Hàm lập tức trở nên lạnh lẽo, lúc biết cô ở dưới lầu đánh bài và thảo luận về phim mới với bầu Tôn, đáy lòng anh như thiêu như đốt. Lần này cũng không kiềm chế được nữa, anh đứng lên không hề báo trước, kéo cánh tay Từ Châu Huyền khiến cô ngã lên bàn. Anh vươn tay chế trụ cổ của cô, nhìn chăm chú vào đôi mắt cô, giọng hơi tàn lãnh mở miệng hỏi:

"Từ Châu Huyền, trong mắt cô, tôi là cái gì?"

Tính tình Lộc Hàm trước nay luôn như thế, tới không báo trước. Từ Châu Huyền bị anh dùng sức đè xuống, đập xuống bàn gỗ cứng rắn khiên lưng cô đau nhói.

Lộc Hàm nhìn chằm chằm vào mắt cô, phảng phất như có lửa giận đang bùng cháy. Anh cắn răng nghiến lợi lặp lại lời vừa nói, gầm nhẹ:

"Tôi hỏi cô, trong mắt cô, tôi là cái gì?"

Anh dường như dốc hết toàn lực gầm lên câu kia, thậm chí những ngón tay đang nắm cổ cô cũng bắt đầu run, giọng anh sắc bén máy móc nhưng lại mang theo vẻ run rẩy:

"Là công cụ để vào giới showbiz? Hay là bàn đạp để cô tiến thân? Bây giờ có người chủ động mời cô tham gia đóng phim, cho nên cô liền một cước đá tôi đi?"

Lồng ngực Lộc Hàm phập phồng theo từng lời nói, dẫn đến cả người anh cũng run lên:

"Hay là nói, leo lên giường tôi ba lần đã chán rồi, nên muốn leo lên giường tên khác?"

Từ Châu Huyền sợ Lộc Hàm đang nổi trận đùng đùng, toàn thân căng thẳng không dám nhìn anh.

Giây kế tiếp, tay Lộc Hàm sẵn đang nắm cổ tay Từ Châu Huyền, đột ngột kéo cô khỏi bàn, mạnh mẽ đẩy sang giường lớn, sau đó không nói tiếng nào liền hung hăng nằm đè lên người cô.

"Từ Châu Huyền, cô có nghe chuyện đem ra bán mà còn có thể kỳ kèo biếng nhác chưa? Giữa hai chúng ta, lúc nào tới phiên cô quyết định?"

Nói xong, Lộc Hàm liền cường bạo chặn lại môi Từ Châu Huyền thần. Cái hôn này không phải là nụ hôn, giống dùng toàn lực ra sức cắn hơn. Một tay anh nặng nề cởi bỏ quần áo cô, ném xuống giường.

Anh nhìn chăm chăm vào mắt cô hơi ửng đỏ, như là không cam lòng hoặc như là tuyệt vọng, ngay cả giọng nói kiêu căng băng giá lúc này cũng trở nên khàn khàn:

"Từ Châu Huyền, đừng tưởng rằng cô nhận được hai bộ phim, thì cánh đã cứng cáp rồi. Tôi cho cô biết, tôi có thể đưa cô lên thì cũng có thể đẩy cô xuống. Vai nữ chính này, cô muốn cũng được, không muốn cũng vậy, đều phải làm cho tôi."

Theo sau lời nói, anh không có khúc dạo đầu nào, cứ thế liền mạnh mẽ xông thẳng vào.

Như lần trong phòng tắm kia, anh mạnh mẽ đâm cô đau đớn, không có gì gọi là ôn nhu thương hương tiếc ngọc, chỉ là đơn thuần phát tiết mà thôi.

Rõ ràng lúc trước khi cô chủ động trèo lên giường anh, anh đã tức giận biết bao nhiêu, còn nói với cô, cho dù chỉ chạm vào cô, le.quy.don. cũng phải xem anh có hứng thú hay khôn. Anh rõ ràng là không muốn chạm vào cô, cũng không mong muốn cùng cô có giao dịch, chẳng qua lúc trước là cô chủ động, sau đó mới đạt thành giao dịch như thế. Mà hiện tại, cô như anh mong muốn đưa ra yêu cầu không tiếp tục giao dịch này nữa, nhưng vì sao anh lại muốn phát hoả như vậy?

Anh còn nói... Cô không muốn dựa hơi anh nữa, mà kiếm người khác đệm lưng... Ở trong mắt anh, cô bị gắn mác là dùng cơ thể để tiến thân ư?

Từ Châu Huyền biết, dù mình có giải thích, Lộc Hàm cũng chưa chắc sẽ tin. Nhưng cô đấu tranh tư tưởng một hồi, vẫn không nhịn được mở to mắt, miễn cưỡng chịu đựng cơn đau do Lộc Hàm gây ra, nhẹ giọng nói một câu:

"Tôi không nghĩ muốn đi dựa dẫm vào người khác, tôi chỉ là muốn về sau tự dựa vào chính mình."

Thực ra cô rất muốn nói, cô yêu anh, không muốn để anh khinh thường cô, nên mới không muốn làm giao dịch này. Nhưng cô cuối cùng vẫn không nói lên lời. Phải biết rằng, lúc trước cô đã hỏi anh thích người nào, nhưng đổi lấy một câu chắc như đinh đóng cột của anh, mặc kệ anh thích ai, thì cô cũng không có khả năng. Nếu cô nói yêu anh, không biết anh sẽ nói những lời khó nghe cỡ nào nữa.

Lộc Hàm không nghĩ đến Từ Châu Huyền sẽ đột nhiên mở miệng nói chuyện, anh chợt ngừng động tác, mất một lúc mới phản ứng được rốt cục cô nói câu đó là ý gì.

Không dựa vào người khác, chỉ dựa vào bản thân? Nếu tối nay bầu Tôn không có nói sẽ lập tức cho cô một vai nữ chính của phim mới, cô sẽ nói như vậy với anh sao? Suy cho cùng, vẫn là bởi vì cô nhờ anh mà có thể tham gia hai bộ phim, mở ra con đường dễ dàng vào giới showbiz, sau đó anh hết giá trị lợi dụng, cô liền muốn cắt đứt quan hệ với anh.

Thực ra, cho tới nay, không phải cô đều đối với anh như vậy sao?

Cô tận dụng hết khả năng lẫn biện pháp để trốn tránh anh, rời xa anh... Có thể không dính líu quan hệ với anh thì tuyệt đối sẽ không cùng anh có liên hệ gì. Thậm chí khi bọn họ gặp nhau cùng một chỗ, cô hoàn toàn không thèm nhìn anh lấy một cái.

Đáy mắt Lộc Hàm hiện lên một tầng đau thương nhàn nhạt, chỉ là trong nháy mắt liền bình thường trở lại, không rên một tiếng tiếp tục muốn cô, thậm chí lực đạo so với lúc nãy còn mạnh hơn.

Bởi vì đau mà phía dưới cô chật hẹp khiến anh run run, toàn thân anh cứng đờ, lực đạo hơi dịu đi một chút, nhưng vẫn như cũ có chút thô bạo.

Vừa kết thúc, Lộc Hàm ngay cả ý nghĩ dừng lại trên giường một giây trong đầu cũng đều không có, trực tiếp từ trên người của Từ Châu Huyền, nhanh chóng xoay người xuống giường, đi vào phòng tắm.

[Longfic] Ông Xã quốc dânWhere stories live. Discover now