Chương 6: Số nhà 27

431 40 19
                                    

Chương 6 :

Vũ chưa ngủ đủ giấc, cậu nằm lên giường nhưng trằn trọc suy nghĩ tới sáng. Đôi lúc Vũ cầm lấy điện thoại, tìm kiếm 1 hồi rồi lại đặt xuống, tựa hồ phải đến vài chục lần. Thực ra tất cả bài viết về ma cà rồng đều nói 2 cách đối phó là dùng ánh sáng của mặt trời hoặc dùng dao bạc đâm vào ngực bọn chúng. Nhưng cái Vũ nghi ngờ hơn cả chính là hắn ta mang thân phận cao quý hơn những ma cà rồng bình thường. Vậy có khi nào cách thuần túy này sẽ không phát huy tác dụng? Vả lại cậu tận mắt chứng kiến hắn điều khiển mây đen, chắc chắn cách đầu tiên khó thành công. Đến cách thứ 2, hắn ta lại quá khỏe.

Vũ vò rối mái tóc mình. Chẳng lẽ không có nổi 1 sơ hở hay sao?

Giữa lúc Vũ tưởng chừng như rơi vào bế tắc. Tài khoản trong diễn đàn thảo luận về ma cà rồng của cậu sáng lên. Tin nhắn từ 1 người lạ hoắc. Vũ không định nhấn vào xem nhưng suy nghĩ 1 hồi lại tò mò mở nó.

Tài khoản này lập cách đây khá lâu, khoảng 4 năm rồi và không hề có hoạt động tương tác. Gần giống như, vào đây cốt để tìm kiếm thứ gì đó.

"Cậu trai" - người kia nhắn trước. Vũ lưỡng lự, sau cùng quyết định im lặng. Người bên kia tiếp tục - "tôi biết cậu đang gặp phải rắc rối lớn với 1 loài sinh vật rất đáng sợ." - Vũ nhíu mày, bấy giờ mới quan tâm hơn đến cuộc đối thoại ấy. - "Cậu đang bị ám rất nặng, dần dần chúng sẽ bào mòn cơ thể cậu, chiếm trọn lấy và biến cậu thành 1 ma cà rồng thuần chủng"

Vũ không muốn tin, cậu cười mỉa mai nghĩ điều ấy thật nhảm nhí. Nhưng Vũ chưa kịp tắt đi thì tin nhắn đã lại tới.

"Số nhà 27, ngõ 108, Phúc Hưng Môn. Tôi đợi cậu"

Vũ out nick, tắt điện thoại cái rụp.

Phúc Hưng Môn là địa danh nổi tiếng phức tạp. Vũ trước đây có vài ba lần đi ngang qua và cậu đủ biết nơi đó như thế nào. Giờ vì 1 câu nói của 1 cái nick lạ hoắc mà cậu phải tự đưa mình vào nơi nguy hiểm hay sao?

Vũ nghĩ vậy và quyết định không đi. Nhưng dòng địa chỉ kia tự lúc nào đã in hằn vào tâm trí, không thể xóa bỏ.

Đồng hồ báo thức réo từng hồi chuông ầm ĩ. Vũ đang suy nghĩ mông lung thì giật mình, cậu cáu kỉnh khi bị làm phiền, theo phản xạ gạt tay lên đầu giường.

Choang!

Tiếng động chói tai vang lên. Vũ ngồi hẳn dậy, cúi người nhặt chiếc đồng hồ văng xuống cạnh giường, cú rơi vừa rồi khiến nó bung cả pin và nứt mất 1 ít.

- Chết tiệt. Mình vừa làm cái gì vậy chứ?

Vũ xoay trái xoay phải, đồng hồ vẫn im lìm không chạy. Thế là xong, 1 chiếc nữa lại đi. Và lại mất 1 khoản tiền do bản thân nóng nảy. Vũ vứt toẹt chiếc đồng hồ hỏng vào sọt rác.

......

Triệu Văn Trác dừng xe ở 1 tiệm thuốc khá lớn. Cậu mua cho mình 1 hộp thuốc bôi. Khi quay ra, vô tình chạm phải cái nhìn của cậu nhân viên quen thuộc phía bên kia đường.

Vũ đang ngồi trong 1 quán ăn nhỏ thì bắt gặp Văn Trác. Cậu không đeo kính, nheo nheo mắt để nhìn rõ hình bóng ấy. Ngay khi nhận ra chính là giám đốc, cậu mới vội vàng đứng dậy.

[K+] Trái tim của ma cà rồng [Shortfic - Thanh Vũ]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ