Chương 8: Uống rượu

617 26 0
                                    

- "Hai ly gia sĩ bá (rượu gì lạ vậy =.=)!"

Hôm nay thật là náo nhiệt, thật nhiều người! Tae Joon ngồi ở quầy rượu phía bên trái hưng phấn mà nhìn trái nhìn phải. Eun Jung nhìn ly chất lỏng màu vàng trước mắt, bưng lên ngửi, sau đó một hơi uống. Rượu này thoạt nhìn rất khá, nhưng là một chút cũng không dễ uống, Eun Jung cau mày suy nghĩ. Tae Joon trợn tròn mắt, mình còn chưa ngồi nóng đít, ly rượi Lão Đại đã cạn, thật lợi hại! Hít sâu một hơi, hắn cũng bưng ly lên uống một hơi cạn sạch!

- "Lão Đại, cảm giác như thế nào,thoải mái không?"

Tae Joon hỏi, khó được thoát khỏi cái nhà tù kia ra ngoài, nhất định phải uống đến thoải mái mới được! Eun Jung liếm môi dưới, không thể nói cảm giác gì, dứt khoát trầm mặc, vừa rót tiếp một ly. Tae Joon cho là nàng thoải mái, càng thêm hưng phấn, không kịp nhìn người đẹp, giơ ly lên đụng ly Eun Jung,

- "Lão Đại, mình mời cậu!"

Eun Jung gật đầu, uống một hơi xuống bụng. Đã quên mất uống bao nhiêu ly, Eun Jung cảm thấy đầu có chút chóng mặt, đứng lên chụp lấy vai Tae Joon ý bảo muốn đi toilet. Tae Joon phất tay một cái tỏ vẻ hiểu rõ, Eun Jung nện bước siêu vẹo đi. Trong quán rượu ánh đèn lờ mờ, Eun Jung đi một vòng vẫn chưa tìm được phòng vệ sinh, cảm thấy buồn ngủ, dứt khoát tựa vào bên tường nghỉ ngơi một chút. Góc tường phía trước thật giống như có bóng người, đi hỏi một chút xem sao! Eun Jung cố gắng mở mắt, đến gần mới thấy một nam một nữ đang ôm hôn! Eun Jung ngây ngẩn cả người, cứ như vậy nhìn người ta thân mật, cho đến khi hai người kia hôn xong, phát hiện đứa trẻ này tồn tại, nam nhân kia trực tiếp nói

- "Nhìn cái gì, cút ngay!"

Eun Jung lấy lại tinh thần,

- "A"

nghẹn đỏ mặt xoay người chạy đi.

- "Lão Đại, làm sao cậu đi lâu như vậy?"

Tae Joon theo tiết tấu lắc lắc cái đầu.Eun Jung cúi đầu, che dấu mặt đỏ, bưng ly rượu lên cùng Tae Joon đụng,

- "Dài dòng cái gì? Uống rượu!"

Một thùng rượu đối với hai đứa trẻ nhỏ mà nói hiển nhiên quá mức, Eun Jung sớm đã mê man. Chỉ cần có rượu đưa tới, nàng liền nhận lấy uống một hơi hết. Tae Joon so sánh với nàng đỡ hơn một chút, ít nhất vẫn còn duy trì thanh tĩnh. Nhìn nhìn thời gian, lúc này mới kéo Eun Jung ra khỏi quầy rượu.Một trận gió thổi qua, Eun Jung thanh tỉnh chút ít,

- "Đi. . .Đi không nổi, đánh xe!"

Bụng phình, thật khó chịu! Eun Jung loạng choạng đi ra giữa lòng đường làm cho Tae Joon giật mình, lập tức chạy tới kéo nàng lại.Thật vất vả đánh được chiếc xe, để cho bác tài xế hỗ trợ mới leo tường thuận lợi vào trường học, Tae Joon đứng ở kí túc xá lầu dưới của Eun Jung khó khăn nói.

- "Lão Đại, cậu làm sao đi vào a?"

Nhìn Eun Jung bất tỉnh nhân sự, Tae Joon đối mặt với kí túc xá thở dài, chân hắn cũng gần đứng không nổi!

- "Ji Yeon. . ."

Eun Jung rù rì .Đúng rồi, lão đại cùng Ji Yeon ở cùng chỗ, Tae Joon hoàn toàn thanh tỉnh. Hắn thích Ji Yeon đã lâu rồi, đến nay còn chưa có can đảm cùng nàng nói chuyện nhiều, hôm nay là cơ hội tốt!

- "Lão Đại, điện thoại di động của cậu đưa cho mình, mình kêu bạn cùng phòng của cậu đi ra ngoài đón!"

Che dấu trong lòng kích động, sđt của Ji Yeon, bao nhiêu người mơ ước a! Eun Jung trong mơ mơ màng màng nghe được hai chữ điện thoại di động, bản năng phản ứng là đưa tay vào trong túi áo lấy điện thoại ra. Tae Joon nhận lấy điện thoại di động. Ngất! ba ba, mẹ, Ji Yeon, Park cha, Park mẹ, tổng cộng có sđt năm người! Lão đại không có bằng hữu nga? Bất quá bây giờ không phải lúc để kinh ngạc, Tae Joon lưu sđt Ji Yeon vào điện thoại di động của mình, sau đó đem tên của mình cùng số điện thoại di động lưu vào máy Eun Jung, như vậy sau này sẽ dễ dàng gọi cho lão Đại, sẽ không hiện lên"Người lạ" nữa!

Ji Yeon tắm rửa xong nằm ở trên giường đọc sách, đã 11h,người kia làm sao chưa có trở lại? Trong lòng có chút lo lắng, ánh mắt thỉnh thoảng liếc về phía cửa, sách xem không vào. Lúc này điện thoại di động vang lên, Ji Yeon nhìn xuống điện thoại hiện lên là Eun Jung, trừ thời gian lên lớp, Eun Jung luôn dính vào bên người nàng, căn bản không dùng đến điện thoại di động. Có chút kì lạ.Các nàng đã chiến tranh lạnh hơn một tháng, Ji Yeon có chút do dự, cho đến điện thoại di động lần thứ ba vang lên mới đón nghe.

- "chào bạn!"

Tae Joon nắm tay Eun Jung, trong lòng run run, là Ji Yeon a!

- "Bạn là ai?"

Ji Yeon hỏi. Không phải là Eun Jung, tại sao là giọng nói con trai? Eun Jung tại sao? Nàng làm sao để con trai cầm điện thoại của mình? Ji Yeon mất bình tĩnh, nhảy xuống giường vừa gọi điện thoại vừa thay quần áo.

- "A, mình, mình là bạn học của cậu, chúng ta học cùng lớp a, mình là Tae Joon, lần trước phía sau núi, mình cũng ở đó!"

Tae Joon khẩn trương đến lòng bàn tay cũng toát mồ hôi, lời nói không mạch lạc, nhưng thành công để cho Ji Yeon nhớ đến sự tồn tại của hắn.

- "Cậu có chuyện gì không?"

Ji Yeon cầm lấy cái chìa khóa, các nàng ở tại lầu tám. Bình thường Ji Yeon thức dậy sớm, đi học cũng sớm, căn bản sẽ không đụng phải người nào, mà Eun Jung thức dậy muộn, lúc ra cửa tất cả mọi người đều đã đi học, càng sẽ không đụng người khác, vì vậy trong trường học không ai biết các nàng ở đây.

- "Ách, không có, không có việc gì! a, có việc. . ."

Lời còn chưa nói hết, cánh của phía trước mở ra, mà người mở cửa chính là Ji Yeon! Ji Yeon nhìn Eun Jung nhắm mắt nghiêng người dựa vào cái người gọi là Tae Joon, thoáng cái tâm liền lạnh, cứ như vậy nhìn chằm chằm 2 người bọn họ. Tae Joon cảm thấy cảnh tượng này cực kì quỷ dị, nói như thế nào đây? Thật giống như người vợ ở nhà chờ chồng của nàng, kết quả mở cửa thấy chồng mình cùng tình nhân thân mật! Chẳng lẽ Ji Yeon thích hắn? Không thể nào a, chẳng lẽ Ji Yeon thích lão Đại? Tae Joon mở to hai mắt nhìn, vội vàng ngăn chặn suy nghĩ này, hắn cảm giác quanh thân Ji Yeon ngày càng lạnh, hắn nhịn không được sợ run cả người!

- "Cái kia. . ."

- "Rầm!"

Ji Yeon lui về sau một bước, dùng sức đóng sầm cửa, trừ động tác này, nàng không biết còn có thể làm gì mới có thể phát tiết lửa giận trong lòng mình! Nàng chỉ biết là, nếu như thời khắc này lửa giận không hạ xuống, nàng sẽ điên mất! Nàng cảm giác mình và đứa ngốc giống nhau, ở trong kí túc xá lo lắng cho nàng, tiềm thức chờ nàng trở lại, rốt cuộc vì cái gì? Ji Yeon tự giễu cười, loại cảm giác này thật tồi tệ!
Tae Joon hoàn toàn sửng sốt,đây rốt cuộc là tình huống nào?Hắn mới nói hai chữ, nội dung còn chưa biểu đạt rõ ràng, lão Đại còn chưa đem vào, Ji Yeon lại biến mất ở sau cánh cửa. Lúc nãy là ảo giác sao, Ji Yeon luôn luôn đối đãi nho nhã lễ độ làm sao có thể làm hành động đó? Tae Joon tự an ủi, tình nhân trong mộng của hắn nhất định sẽ không làm chuyện như vậy ! Tae Joon nhìn Eun Jung dựa vào vai mình ngủ yên, tiếp tục ngẩng đầu nhìn trời, lão Đại a! Cậu và bạn cùng phòng rốt cuộc xảy ra chuyện gì a?

[ Longfic ] [EunYeon/JiJung] Park Ji Yeon! Mình yêu cậu ! Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ