Lần nói cuối cùng này cũng không sai gì, Lưu Đông Vũ lắc đầu: "Thủ tục còn không như nhau, cũng không biết là người ban nào, nhưng tôi thực chất học lớp 11, nên cao hơn cô một bậc?"
"Thật ra anh so với tôi lớn hơn một tuổi, tôi còn tưởng rằng anh nhỏ tuổi hơn tôi!" Manh Tiểu Nam vẫn như cũ cười vui vẻ, nhưng xe rất nhanh liền ngừng lại, cô nhìn trái rồi phải, trường học còn cách chừng hai mươi thước, vì sao lại dừng lại rồi hả?
"Chuyện gì vậy, bác lái xe." Manh Tiểu Nam nghi hoặc hỏi, bình thường, bác lái xe sẽ dừng ở cửa Tư Đế Lan.
Nghe được lời của Mạnh Tiểu Nam, bác lái xe quay đầu lại nói: "Phía trước nhiều người lắm, xe không thể đi, tiểu thư, cô hãy xuống đi?"
"Người quá nhiều sao?" Mạnh Tiểu Nam tò mò hơi đứng lên nhìn về phía trước, quả nhiên, phía trước người ta tấp nập, mà những người tấp nập, cơ hồ đều là nữ sinh mặc váy ngắn đang hoảng loạn. Người ta đều biết đây là học viện Tư Đế Lan, nếu không biết, còn tưởng rằng nơi này đang có khuyến mãi!
"Bảo vệ không có nên xảy ra chuyện gì thú vị rồi! Đi thôi Đông Vũ, chúng ta xuống xe!" Mạnh Tiểu Nam kéo Lưu Đông Vũ, cầm túi sách xuống xe.
Lưu Đông Vũ tuy nói là mới đến, nhưng số lần anh tới Tư Đế Lan cũng không phải là mấy lần đếm trên đầu ngón tay. Có đôi khi anh thật lâu chưa thấy Hàn quản gia bận rộn, sẽ trốn ở một chỗ tối nào đấy chờ Hàn quản gia tới đón Hàn Thất Lục.
Nhưng là quang minh chính đại đi đến cửa Tư Đế Lan vẫn là lần đầu tiên.
"Ôi chao, ai, ôi!" Mạnh Tiểu Nam vỗ một cái vào sau lưng Lưu Đông Vũ, cười nói: "Anh làm sao vậy? Nhìn mỹ nữ tới mất hồn?"
Lái xe đã quay đầu đi trở về, tại chỗ chỉ có Lưu Đông Vũ cùng Mạnh Tiểu Nam. Trước hai người các cô, là một đám người rất đông.
"Không có." Lưu Đông Vũ lắc đầu, luống cuống nhìn về phía đám người hỏi: "Bọn họ tới đây là làm gì?"
"Tôi cũng không biết" Mạnh Tiểu Nam bỗng nhiên kéo Lưu Đông Vũ qua: "Đi, chúng ta chen lách vào xem..."
Lưu Đông Vũ vẫn không kịp từ chối đã bị Mạnh Tiểu Nam kéo vào đám người.
"Nhường một chút, nhường một chút, cám ơn a!" Mạnh Tiểu Nam không có chút hình tượng nào cứng rắn chen lách đi vào, rốt cục lách đến phía trước đám người. Lúc thấy xung quanh trống hơn, bây giờ mới giật mình chính mình đã để Lưu Đông Vũ trong đám đông.
Bất quá hiện tại quản anh không được, dù sao anh ta cũng sẽ không lạc.
Vốn cho là một người siêu cấp xuất hiện, ánh mắt của Mạnh Tiểu Nam cùng các nữ sinh khác mong chờ nhìn, thấy cũng chỉ là một chiếc xe thương vụ màu đen (Sam: Xe thương vụ là xe dùng cho các công ty, ở mình gọi là xe công đó). Xe thương vụ có giá gần một trăm vạn, tại Tư Đế Lan cũng không tính là loại xe tốt, như thế nào nhiều người như vậy nhìn chằm chằm vào nó?
"Ôi chao, ai, ôi, mỹ nữ, các cô nhìn cái gì vậy? Người trong xe kia là ai a?" Nguyên tắc không ngại học hỏi dù là người nhỏ hơn, Mạnh Tiểu Nam lui về đám người kéo một người nữ sinh qua hỏi.
Nữ sinh kia đang nói chuyện vui vẻ với bạn của mình, vốn không muốn để ý tới cô, nhưng vừa thấy là Mạnh Tiểu Nam, Mạnh Tiểu Nam trong khoảng thời gian này coi như là có chút nổi danh, dù sao cũng là bạn gái Tiêu Minh Lạc. Nhìn đến là Mạnh Tiểu Nam, thái độ nữ sinh lập tức thay đổi.
"Trong xe là Thất Lục thiếu gia, chiếc xe kia trước kia tới đón Thất Lục thiếu gia, cho nên chúng tôi nhớ rõ chiếc xe kia." Nữ sinh chi tiết nói.
"Trời ạ... Các cô..." Mạnh Tiểu Nam há hốc miệng không dám tin, thật là đáng sợ, xe của Hàn Thất Lục ít nhất cũng có hai chục cái, đều đã có thể làm một cái triển lãm xe, mà bọn họ cư nhiên đều có thể nhận ra được! Những ngườu này là fan nữ quá điên cuồng rồi!
Mạnh Tiểu Nam nhìn nói: "Bọn họ ở lại trong này làm gì? Thất Lục thiếu gia còn không đi ra? Còn có hơn mười phút nữa là vô học rồi."
Nghe Mạnh Tiểu Nam nói xong, nữ sinh che miệng cười cười, bên cạnh bạn cô chen miệng nói: "Chúng tôi lâu như vậy không gặp Thất Lục thiếu gia, một lần muộn học để được nhìn thấy anh ấy, cái này không thiệt thòi."
Cái này là cực kỳ thiệt thòi chứ? Dù sao Hàn Thất Lục đã trở về đi học, không phải sẽ thường xuyên gặp được sao?Xuất hiện mà làm lớn như vậy sao?
Mạnh Tiểu Nam đang muốn đi, đột nhiên nghĩ đến Hàn Thất Lục ở trên xe kia, An Sơ Hạ cũng ở trên xe! Cô muốn đi qua gõ cửa kính xe, đúng là hồi tưởng lại thời điểm ở nhà hàng, bộ dáng Hàn Thất Lục muốn giết người, nháy mắt liền dừng lại rồi.
Vẫn đợi một chút, xem bọn họ khi nào thì xuống xe.
Đúng lúc này, một bên cửa xe đột nhiên mở ra, các nữ sinh lập tức xôn xao lên.
"Thất Lục thiếu gia chúng tôi yêu anh!" "Nhớ anh muốn chết Thất Lục thiếu gia!" "Thất Lục thiếu gia hoan nghênh trở về!" "Trời ạ! Thất Lục thiếu gia càng ngày càng đẹp trai rồi..."
Đủ loại âm thanh mê trai liên tiếp vang lên, Mạnh Tiểu Nam không kiên nhẫn bịt kín lỗ tai, nhưng chỉ có thể trốn trong đám người, để tránh Hàn Thất Lục nhận ra cô. Nếu Hàn Thất Lụcmang thù, nơi nhiều người như vậy một lần nữa bị anh xách giống xách con gà con ném trên mặt đất, thật sự mất mặt!
Hàn Thất Lục đi tới, vị trí lái xe cũng có người đi ra, nhưng đương nhiên không phải An Sơ Hạ, mà là Hàn quản gia. Chỉ thấy ông có vẻ hối lỗi với Hàn Thất Lục nên khom người chào nói: "Thật sự là có lỗi, để cho cậu chờ lâu như vậy, cậu đi vào trước đi."
"Ừm." Hàn Thất Lục nói với Hàn quản gia với ngữ khí trầm ổn, nhưng khi quay người lại hướng cửa trường học đi đến, trên mặt đều hiện ra một tầng sương thật dày, làm cho người ta không dám đến gần.
BẠN ĐANG ĐỌC
Thiếu gia ác ma đừng hôn tôi - Cẩm Hạ Mạt (quyển 3)
RomanceTên truyện: Thiếu gia ác ma đừng hôn tôi (quyển 3) Tác giả: Cẩm Hạ Mạt Độ dài: 916 chương (chia làm 5 quyển, mỗi quyển 200 chương) "Không phải cô muốn chúng tôi trả ơn sao? Không bằng... Tôi lấy thân báo đáp đi!" Sau đó anh dùng một nụ hôn làm cô...