Hoàng Nhan Quyến Hi thực hận

584 13 1
                                    

Tàn Hương chỉ cười cười, gương mặt tái nhợt dần dần mất đi huyết sắc, “Ta không sao, đừng lo lắng.” Tàn Hương duỗi ra bàn tay nhỏ bé vuốt ve gò má của Hoàn Nhan Quyến Hi, nói lời an ủi nàng.

Giống như là bị gia hình, trị liệu ngày thứ hai đã bắt đầu. Mỗi khi châm kim ở trên chân thì còn dễ nói, bởi vì hiện tại Tàn Hương vẫn còn chưa cảm giác đau đớn gì. Nhưng khi châm kim ở trên đầu, đau đớn đó càng hơn ngày hôm qua. Nhưng bất luận đau đớn như thế nào, đau đớn ra sao, kim cắm lên nhanh bao nhiêu, tàn nhẫn bao nhiêu, sâu bao nhiêu ── Tàn Hương chỉ cắn răng chịu đựng, nhắm chặt mắt, không đổ lệ.

Tàn Hương ảo tưởng lên trong phòng này chỉ còn có một mình nàng, mà không có Hoàn Nhan Quyến Hi, như vậy nàng có thể càng dũng cảm hơn một chút. Nhưng chỉ cần đột nhiên nghĩ đến Hoàn Nhan Quyến Hi kỳ thật đang đứng ở bên cạnh mình thì, Tàn Hương thật hận không thể tránh thoát ra Tư Mã Cung Sinh kiềm chế, chạy đến trong lòng ngực Hoàn Nhan Quyến Hi khóc lớn lên đặc biệt khóc…

Tàn Hương nhắm hai mắt, ở trong lòng tự mình nói với mình: Ta không thể khóc! Tuyệt đối không thể lúc đang trị liệu mà khóc… Nàng phải muốn nhẫn nại! Vì Quyến Hi! Đêm qua nhiều lời lời yêu thương ấm áp như vậy, Tàn Hương minh bạch Quyến Hi thầm nghĩ biểu đạt một cái ý tứ, Quyến Hi chỉ là muốn nói cho nàng biết, phải muốn dũng cảm đối diện với đau đớn, đối mặt với tử vong. Trị hết bệnh, lấy đến không chỉ là hạnh phúc của một người, mà là hai người…

Tàn Hương kiên định lòng tin, chỉ cần trị hết bệnh, có lẽ, Hoàn Nhan Quyến Hi cũng sẽ cùng nàng tư thủ cả đời.

Vì Quyến Hi, vì có thể ở bên cạnh nàng vĩnh viễn, chịu đựng chút khổ này lại có là gì!

Lúc này, một chút mùi huyết tinh chảy vào trong môi anh đào của Tàn Hương. Hàm răng của nàng dùng sức cắn chặt, đem môi cắn nát. Máu càng ngày càng chảy ra nhiều, phần lớn dọc theo khóe miệng của nàng, rớt tí tách xuống chăn mền.

Thấy trên mền đột nhiên mà đến dấu vết đỏ tươi, trong lòng Hoàn Nhan Quyến Hi trong nháy mắt căng thẳng, nàng bước lên một bước, mới vừa muốn mở miệng, “Hương” cái chữ này đã đến bên miệng, nhưng nàng lại dừng lại, cuối cùng không có nói ra. Hoàn Nhan Quyến Hi không tưởng dễ dàng đánh vỡ Tàn Hương đang cố gắng kiến lập phòng ngực ở trong lòng, nếu như nàng thật sự kêu ra, khả năng ngay sau đó Tàn Hương sẽ nhịn không được đau đớn như khoan tim thấu xương.

Hoàn Nhan Quyến Hi chợt xoay người, lạc mịch nhìn lên bầu trời trong xanh không một áng mây, nước mắt rơi xuống.

Trời xanh thẳm như vậy, gió nhẹ nhàng như vậy, mây hờ hững như vậy. Chim đang vui mừng hát líu lo, ong mật đang bay múa, bao nhiêu tốt lành bao nhiêu mỹ hảo!

Mà tất cả điều này khi so sánh với những gì đang xảy ra trong phòng, lại càng làm cho người ta khổ sở. Cảnh sắc mỹ lệ cùng với thời tiết hợp lòng người giống như biến thành vô số con dao sắc lạnh, bén nhọn, đang tùy ý loạn họa ở trong tim của Hoàn Nhan Quyến Hi. Người mình yêu mến đang chịu đau đớn dày vò, mà tựa hồ ngoại trừ ra Tàn Hương, những thứ khác ở trong thế giới đều cũng yên ổn thanh bình…

[BHTT] Tàn Mộng Mê Hương (1 + 2)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ