“Quyến Hi!” Giọng nói của nàng xuyên thấu qua hơi nước, truyền vào trong lỗ tai Hoàn Nhan Quyến Hi.
“Làm sao vậy?” Toàn bộ tinh lực của Hoàn Nhan Quyến Hi đều cũng đặt lên dò đường, căn bản không có chú ý tới vừa rồi đã xảy ra chuyện gì.
“Làm sao ngươi không lấy tay xuống từ trên vách tường? Sẽ bị phỏng!” Tàn Hương nhắc nhở nói.
Hoàn Nhan Quyến Hi cười nhạt, tâm tình khẩn trương hơi dịu lại. Nàng đương nhiên hiểu rõ sẽ bị phỏng, cho nên mới để Tàn Hương lấy tay xuống. Nhưng cần có người vuốt tảng đá qua sông, nếu như tay không vịn lấy vách tường, dưới tình huống ánh mắt nhìn không thấy, rất có thể cả người sẽ đụng lên vách tường, đó cũng không phải là chỉ là vấn đề bị phỏng tay thôi.
“Quyến Hi…” Tàn Hương nhỏ giọng, lại lần nữa giơ tay lên, vẫn mò tới một cái cánh tay mảnh mai đang treo lơ lững trong không khí. “Làm sao ngươi còn không lấy xuống!”
Hoàn Nhan Quyến Hi chỉ nói: “Không có việc gì, đừng lo lắng.” Nàng tạm thời buông cánh tay xuống, rồi kéo qua bàn tay của Tàn Hương, đặt tại trên eo của mình, dặn dò: “Ôm lấy eo của ta, đừng sợ.” Lúc sau, nàng lại lần nữa vịn lên vách tường đi về phía trước.
Tàn Hương nghe lời dán vào Hoàn Nhan Quyến Hi, cánh tay ôm chặt vòng eo rắn chắc trước người. Ngẫu nhiên không cẩn thận, làn da phủ đầy bọt nước của Hoàn Nhan Quyến Hi cùng với bàn tay đầy hơi nước của Tàn Hương hơi ma xát, khiến cho bàn tay của Tàn Hương lại đột nhiên trợt xuống phía dưới u cốc thần bí rậm rạp xanh um của Hoàn Nhan Quyến Hi, lúc sau, Tàn Hương rung giọng nói xin lỗi, lại đem bàn tay nhỏ bé thả lại chỗ eo thon…
Hoàn Nhan Quyến Hi không rãnh lo đến, bởi vì không khí bắt đầu trở nên nóng bức không thể chịu đựng được, nàng cảm giác hô hấp cũng rất khó khăn, bước đi thật gian nan… bình thai theo lời của Tư Mã tiên sinh đến tột cùng ở chỗ nào?
“Hương, làm sao ngươi như thế này?” Hoàn Nhan Quyến Hi trầm giọng hỏi.
“Nóng quá ──” Tàn Hương lời ngay nói thật, nàng cảm giác mình giống như đưa thân vào trong một cái nồi hấp bánh bao khổng lồ, lập tức phải nấu chín. Cảm giác như vậy còn hơn kim đâm, không khá hơn bao nhiêu.
Đau chết là một loại cảm giác, nóng chết là một loại cảm giác khác. Tàn Hương gian nan nói: “Quyến Hi, chúng ta rời đi đi ── “
Hoàn Nhan Quyến Hi không có dừng bước lại, nói: “Chịu không nổi? Rất khó chịu sao? Có thể hay không tiếp tục nhịn một chút?”
Tàn Hương yếu ớt nói: “Bản thân ta là còn có thể nhẫn nhịn, nhưng ta… Ta không tưởng ngươi thụ thương…”
Hoàn Nhan Quyến Hi nhẹ nhàng cười lên, trên lông mi không ngừng có giọt nước đọng lại lăn xuống. “Sẽ không chết! Chỉ cần ngươi nhịn được… Kiên trì một cái, Hương… Ta cảm giác cũng không xa, nhất định cũng sắp tới rồi.”
Đột nhiên, một luồng ánh sáng từ trên trời giáng xuống ──
Hoàn Nhan Quyến Hi kích động nói: “Xem! Hương. Chính là chỗ đó, chính là chỗ đó!”

BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT] Tàn Mộng Mê Hương (1 + 2)
RandomTác giả: Cung Minh – 宫明 Thể loại: Cổ trang, cung đình, HE. Couple: Hoàn Nhan Quyến Hi, Tàn Hương. Nhân vật phụ: Hoàn Nhân Tông Hàn, Hoàn Nhân Nghĩa, Bố Uy, Bích Xuân, Dạ Nhã. Văn án: ★ Phần 1 Hoa nở hoa bại, ân oán tình cừu… Trong cung đình từ xưa c...