Biệt ly thì dễ dàng, gặp lại rất khó khăn. Tưởng nghĩ Tàn Hương rời đi thì, còn là một Công chúa có cuộc sống sung sướng xa hoa, nhưng khi trở lại Khai Phong, nàng chẳng những thân “Tàn”, mà còn tâm “Tàn”, thật là một tên rất xứng với Tàn Hương.
Tương lai không chấp nhận được Tàn Hương nghĩ nhiều, chân của nàng có thể trị khỏi hay không, ai cũng không biết, nhưng có thể khẳng định chính là, lòng của nàng trị không khỏi. Tàn Hương chính tay đem trái tim mình cắt thành từng mảnh nhỏ, toàn bộ cấp cho Hoàn Nhan Quyến Hi, rốt cuộc không thể lấy trở lại.
Vài giọt nước mắt trong suốt lăn xuống, càng không thể vãn hồi. Tàn Hương đột nhiên cảm giác mình hảo ủy khuất, sanh ra ở loạn thế. Nàng đến tột cùng làm sai cái gì? Hết lần này tới lần khác phải muốn một mình thừa nhận những thứ đau đớn này.
Nàng tưởng niệm cuộc sống trước kia, tưởng niệm cố quốc, nhưng nàng không thể mở miệng nói ra, mỗi ngày cùng với Quyến Hi sớm chiều chung đụng, Tàn Hương chỉ có thể đem mọi thứ chôn vùi trong lòng mình.
Nàng vốn không phải là người kiên cường gì, nhưng lại không thể không kiên cường để tiếp tục tồn tại.
Tàn Hương nhỏ giọng nghẹn ngào nhưng thật ra đánh thức Hoàn Nhan Quyến Hi, thấy Tàn Hương khóc, Hoàn Nhan Quyến Hi ngồi dậy ôm chặt nàng, nhẹ giọng nói: “Làm sao vậy?”
Tàn Hương lắc đầu, không muốn nói ra nguyên nhân chân thật, chỉ nói: “Ta đánh thức ngươi.”
“Vẫn chưa ngủ sao?” Hoàn Nhan Quyến Hi lau nước mắt trên gò má của Tàn Hương.
Tàn Hương gật gật đầu.
“Ngày mai sẽ phải trị chân thương tổn, ngươi sợ hãi là bình thường, đổi lại là ai cũng khó tránh mà không sợ cả, nhưng trị chân không thể so với cái khác, nhất định phải nghỉ ngơi tốt, ăn được, dưỡng tốt thân thể, mới có thể khỏe được nhanh hơn.” Hoàn Nhan Quyến Hi kéo qua mền, đem Tàn Hương che lại nghiêm nghiêm thực thực, đem góc mềm nhét vào cho tốt.
Tàn Hương hạnh phúc nở nụ cười, khóe mắt còn treo giọt nước mắt. Nàng nhìn tường tận lên động tác của Hoàn Nhan Quyến Hi, đem những yêu mến này ghi lại.
“Quyến Hi ──” Tàn Hương ôn nhu nói.
“Ân?” Hoàn Nhan Quyến Hi nằm xuống, thân mật ôm chặt Tàn Hương.
“Ta nghĩ đánh đàn.” Tàn Hương nói.
Hoàn Nhan Quyến Hi cười khẽ, “Hảo. Vậy bây giờ ta kêu bọn họ đi làm.” Dứt lời, Hoàn Nhan Quyến Hi đứng dậy mặc quần áo.
“Đừng.” Tàn Hương đưa tay bắt lấy góc áo Hoàn Nhan Quyến Hi, nói: “Trời còn chưa sáng đâu.” Nàng nhìn ra ngoài trời.
“Không quan hệ.” Hoàn Nhan Quyến Hi mặc giản dị, lúc sau mở cửa rời đi.
Một lát, Hoàn Nhan Quyến Hi lại trở vào phòng, cười nói: “Ta thế nhưng đã quên đây là đang ở trong Tư Mã phủ, ta còn tưởng rằng là ở Khai Phong đâu.” Hoàn Nhan Quyến Hi ngồi ở bên cạnh bàn tròn, rót một chén trà nguội.
“Đừng uống.” Tàn Hương chặn lại nói: “Trà cách đêm hại sức khỏe.”
Hoàn Nhan Quyến Hi vừa uống vừa nói: “Ra bên ngoài, làm gì quy củ nhiều như vậy. Không có chuyện gì.” Rất nhanh, một chén trà thấy đáy.

BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT] Tàn Mộng Mê Hương (1 + 2)
DiversosTác giả: Cung Minh – 宫明 Thể loại: Cổ trang, cung đình, HE. Couple: Hoàn Nhan Quyến Hi, Tàn Hương. Nhân vật phụ: Hoàn Nhân Tông Hàn, Hoàn Nhân Nghĩa, Bố Uy, Bích Xuân, Dạ Nhã. Văn án: ★ Phần 1 Hoa nở hoa bại, ân oán tình cừu… Trong cung đình từ xưa c...