Tin tức Doãn Ước nhận hôn thú lan truyền rộng rãi, nhanh chóng đến tai Từ Tri Hoa.
Ngày đó trong công ty có cuộc họp, hiếm khi bà không làm trái ý của Kỷ Tùy Châu. Sau khi kết thúc hai người là người rời khỏi phòng họp cuối cùng, bà bước đến vỗ vai đối phương, sắc mặt một lời khó nói hết.Kỷ Tùy Châu rất muốn liếc bà một cái, nghĩ lại vai vế của mình nên thôi vậy.
– Tôi sẽ chăm soc cô ấy thật tốt, đừng ra vẻ như cô ấy theo tôi sẽ thiệt thòi lắm vậy.
– Hừ, sau này ngày tháng chịu thiệt thòi còn ít sao? Cậu không dẫn nó về nhà ăn cơm à.
Nói xong, bà nghênh ngang đi khỏi, Kỷ Tùy Châu ở đằng sau bật cười. Sao anh lại tìm được một bà mẹ vợ cực phẩm thế này!
Đưa Doãn Ước về nhà ăn cơm là chuyện đương nhiên, nhưng mà thời cơ rất quan trọng. Anh đã báo cho ba anh biết chuyện đã đăng ký kết hôn trước rồi, nghe xong ông im lặng một lát, sau đó mới ngẩng đầu nhìn anh:
– Vậy con dẫn nó về nhà đi. Đã là người của họ Kỷ chúng ta rồi, mà chưa đến nhà lần nào.
Ba anh có hơi gia trưởng, anh luôn biết điều đó, nếu không thì người mẹ nghệ thuật gia của anh cũng sẽ không chạy sớm như vậy. Trong mắt ba anh, phụ nữ nên ở nhà, là người đứng sau lưng người đàn ông thành công, không cần có sự nghiệp của riêng mình. Hoặc coi sự nghiệp thành thú vui là được.
Kỷ Tùy Châu không đồng ý với cách nghĩ này của ông, nhưng trước mắt giai đoạn này không cần phản bác ông thẳng mặt. Người già mà, nói xong rồi quên, tranh cãi nhiều cả hai bên đều mệt.
Kỷ Tùy Châu nói rõ sắp xếp của mình:
– Thứ bảy đi, Tiểu Ý cũng đến, cùng nhau ăn cơm.
Đến cùng Tùy Ý cũng có lợi. Cô ấy nói nhiều lại hoạt bát, không khí sẽ bớt ngượng ngập. Ăn bữa cơm cũng mất hai tiếng đồng hồ rồi, ăn xong thì về, về phần sau này có đến nữa hay không, thì phải xem kết quả của bữa ăn hôm đó đã.
Anh không phải loại người đẩy bà xã lên trước để cô ấy phải chịu ấm ức.
Doãn Ước vừa nghe phải đến nhà của ba chồng ăn cơm liền hồi hộp, không biết phải mặc quần áo như thế nào.
– Ba anh thích phong cách gì?
– Bảo thủ.
Làm chính trị lâu năm, óc thẩm mỹ cũng trở nên kỳ lạ, Kỷ Tùy Châu đôi khi cảm thấy cuộc sống của ba mình thật sự rất nhàm chán.
Anh đứng lên đi đến trước tủ quần áo của Doãn Ước chọn đồ giúp cô, cuối cùng chọn một chiếc sườn xám màu trắng họa tiết xanh.
– Mặc cái này đi, ông ấy chắc chắn sẽ thích.
Doãn Ước bóp lớp mỡ bụng trên người mình, cảm thấy có hơi khó khăn. Gần đây cô ăn hơi nhiều, Kỷ Tùy Châu xem cô như thú cưng, cơm cũng phải đút cô ăn đến no căng mới được. Báo hại mỗi lần bước lên cân đều vô cùng buồn bã.
Vì thế cô quyết định từ nay đến thứ bảy phải tiến hành kế hoạch giảm cân, không ăn cơm trưa. Kỷ Tùy Châu ở bên cạnh nhéo thịt cô:
![](https://img.wattpad.com/cover/119599423-288-k134517.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
(Full)Đừng Nên Gặp Lại - Tố Lưu
Lãng mạnTrên đời này, có rất nhiều loại cặn bã. Có người lừa tiền, có người gạt sắc. Nhưng loại vừa ra tay liền muốn mạng người như Kỷ Tùy Châu thì không nhiều lắm. Doãn Ước năm năm trước đã nếm qua một lần, cho nên thời điểm tên cặn bã họ Kỷ lại đến, cô cắ...