"Cô gái, cô gái tỉnh dậy đi, đến khách sạn Niệm Nhã rồi." Bác tài xế ở trước mặt kêu cô.
"Hả? Đến?" Quý Linh Linh giơ tay lên lau nước miếng bên miệng, hai con mắt to hướng ngoài cửa sổ xem xét, hình như không có nhìn ra manh mối nào.
"Cám ơn bác tài xế." Vừa nói, Quý Linh Linh mở cửa chuẩn bị xuống xe.
"Cô gái, cô còn chưa trả tiền." Bác tài xế cũng vội vàng xuống xe theo, lần đầu tiên trong hôm nay không thể chạy không.
"Ồ! Thật xấu hổ. . . . . ." Quý Linh Linh vỗ một cái trên trán của mình, đầu óc thật là.
Chỉ thấy cô với tay, vô tri vô giác nhắm nửa con mắt, sờ soạng trêm người một lần, cư nhiên không mang theo tiền! Lần này xem như Quý Linh Linh cũng tỉnh một nửa. Cô nhìn chằm chằm nhìn tài xế, gương mặt mờ mịt.
Mà bác tài xế dùng bộ dạng đau khổ bức bách nhìn cô, xem ra chuyến này trắng tay.
"Bác đừng vội!" Quý Linh Linh lập tức lại trở về trong xe, tìm tới tìm lui trên ghế xe.
"Cô gái, cô đang tìm cái gì? Tiền rơi trên xe sao?"
"Không có. . . . . . Không có, tôi tìm điện thoại di động!" Lúc này Quý Linh Linh không có chút buồn ngủ, trong lúc hoảng hốt lấy áo khoác mẹ mặc vào, càng làm cho cô cảm thấy bất ngờ, cô không mặc áo ngực! Cô phải ê mặt về nhà rồi, thật là khóc không ra nước mắt.
"Cô gái. . . . . . Chuyện này. . . . . . Nếu như cô thật không có tiền, liền. . . . . . Cũng không cần trả." Xem ra bác tài xế cũng là người tốt, không muốn làm khó cô gái ngỏ ngủ dọc đường. Mọi người thật không dể dàng gì, hắn coi như mỗi ngày làm một việc thiện thôi.
"Đừng đừng đừng, ngàn vạn lần đừng như vậy! Bạn bè tôi đang ở trong khách sạn chờ tôi, bây giờ tôi đi tìm hắn, bác chờ tôi một chút." Quý Linh Linh vừa thấy dáng vẻ kia của tài xế, trong lòng càng không đành lòng, từ nhà tới đây đường xá cũng không gần, cô không muốn gây rắc rối cho tài xế.
Trong lòng cô âm thầm may mắn, may nhờ áo khoác của mẹ thật sự rất rộng rãi, lúc này mới không làm cô lộ ra ngoài. Người lớn như vậy, ra ngoài không mặc áo ngực, nói ra thật mất thể diện .
"Cô. . . . . . Cô gái." Không chờ tài xế nói thêm, Quý Linh Linh đã sớm ôm vạt áo trước ngực chạy vào khách sạn.
Hi vọng với bộ dạng này của mình không bị chặn ở trước cửa, Quý Linh Linh đi tới lại nhìn một chút trên chân người mở cửa. Cô hôm nay tới khách sạn hạng sang lại mặc đồ ở nhà.
"Tiểu thư, cô. . . . . ." Quả nhiên, cô vừa muốn vào cửa liền bị ngăn lại.
Quần áo không chỉnh tề chớ tới gần, mấy chữ to đột nhiên rõ ràng.
Quý Linh Linh nuốt nước miếng một cái, "Xin chào, xin hỏi Mộ Ly Mộ tiên sinh có ở chỗ này hay không?"
"Là vị kia?"
Thật may, thật là may Mộ Ly vẫn còn chờ cô.
"Làm phiền anh đi vào nói cho hắn biết một tiếng, tôi là Quý Linh Linh, đang ở cửa ra vào, xin hắn nhanh một chút đi ra ngoài." Đầu của cô thấp hơn, thật sự muốn thấp đến trên ngực rồi, nhìn phong cách của Mộ Ly, trong lòng Quý Linh Linh cũng có chút mất mặt.
BẠN ĐANG ĐỌC
THƯỢNG TÁ KHÔNG QUÂN XẤU XA [Thỏ Thỏ Hồng Nhan Nhiễu]
Любовные романыTruyện Thượng Tá Không Quân Xấu Xa là một truyện mới được gửi đến bạn đọc trên trang đọc truyện online, một truyện khá đặc sắc và thú vị viết về câu chuyên tình yêu. Nếu bạn là một độc giả yêu thích truyện ngôn tình, nếu bạn là một người thích chuyệ...