37

786 72 12
                                    

“Ách……” Giang Dục xấu hổ còn có thất vọng, bĩu môi hỏi Kiều Dũng Thần, “Vậy…… Không đi học sao?”

“Không đi.” Kiều Dũng Thần nhìn Giang Dục, khóe miệng nổi lên cười lạnh, “Tôi đang đợi kim chủ của tôi a bạn học.”

“Cậu!” Giang Dục có chút bực, “Tôi đã nói xin lỗi, cậu đừng tức giận như vậy nữa được không.”

Kiều Dũng Thần buồn cười: “Cậu xin lỗi thì tôi liền phải nhận sao? Còn nữa, tôi nói chính là sự thật.”

“Cậu!”

Giang Dục sắp buồn bực muốn chết, sao mình lại đi thích cái tên ở trong quán bar này chứ, vốn cảm thấy Kiều Dũng Thần không phải người như vậy, rốt cuộc đi học lại không gặp được cậu ta. Ngày đó, sở dĩ nói như vậy, cũng chỉ là muốn cho người này chú ý tới mình. Nhưng nếu Kiều Dũng Thần nói chính là thật sự thì sao? Cậu ta thật sự còn ở làm việc kia thì sao?

Kiều Dũng Thần không kiên nhẫn  nói: “Không có việc gì nói nữa cậu có thể đi rồi chứ?”

Giang Dục buột miệng thốt ra: “Nếu cậu như vậy, tôi bao có thể bao cậu phải không!”

Kiều Dũng Thần bị Giang Dục làm cho bật cười, kề sát vào cười tà ác: “Tôi muốn đàn ông chẳng những phải có tiền, còn phải có thể thỏa mãn tôi, Giang Dục, năng lực của cậu còn phải bồi dưỡng thêm.”

“Kiều Dũng Thần!” Giang Dục tức giận sắc mặt đỏ lên, “Sao cậu có thể như vậy, như vậy……”

“Hạ tiện.” Kiều Dũng Thần tự nhiên nói ra, nhún nhún vai, “Không có biện pháp…… Tôi chính là hạ tiện như vậy, cho nên bạn học Giang, cậu có thể cách tôi xa một chút không, tôi sợ làm ô uế cậu.”

Giang Dục còn muốn nói cái gì nữa, lại nhìn thấy sắc mặt Kiều Dũng Thần đột nhiên trở nên an tĩnh, đã không có chút tính công kích nào.

“Thiên Tỉ……” Kiều Dũng Thần nhìn Dịch Dương Thiên Tỉ xuống xe đi tới hướng bọn họ, hoàn toàn chân tay luống cuống, khó khăn lắm mới nói ra một câu, “Xin…… Xin chào……”

Dịch Dương Thiên Tỉ gật gật đầu, đột nhiên nhớ không ra cậu trai này tên gọi là gì, trong đầu tất cả đều là những lời Vương Tuấn Khải nói với anh, lại còn đang bị bệnh, không rảnh bận tâm chuyện khác, lịch sự gật gật đầu: “Tôi đi vào trước.”

“Ừm! Được, gặp lại sau!”

Lớp ngụy trang ở lúc người kia đi vào cửa liền sụp đổ, Kiều Dũng Thần hoảng hốt xoay người về phía trước, thật là buồn cười, người kia đến tên của mày đều không nhớ, Kiều Dũng Thần, trên thế giới này thật là không có ai buồn cười hơn mày.

Thiên Tỉ, trong lòng anh trước nay cũng chỉ có anh Nguyên thôi sao, còn em thì chẳng là cái gì.

Nhưng mà vì sao phải đối tốt với em như vậy, cười với em, xoa tóc em, ôm chặt em cầu em đừng đi.

Nhưng mình có tư cách gì mà oán trách, vũng bùn sâu không thấy đáy này là tự mình rơi xuống, từ lúc bắt đầu, đã biết, người trong mắt Dịch Dương Thiên Tỉ, căn bản không phải mình.

[TRANS][Longfic][Thiên Nguyên/Khải Nguyên] Yêu Quá NhiềuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ