Khi trời gần tối, cũng là lúc Tomoyo thức dậy, cô choáng váng ôm đầu cố ngồi dậy, chợt có tiếng nói xuất hiện bên cạnh cô.
- Em tỉnh rồi hả, có đói không?
- Eriol, anh vẫn còn ở đây sao - Tomoyo ngạc nhiên khi thấy Eriol vẫn còn ở nhà mình
- Anh đợi em dậy, bây giờ anh đi lấy đồ ăn cho em nhé - nói rồi Eriol bước ra khỏi phòng, nhanh chóng xuống lầu bưng đồ ăn lên cho cô
Ngồi trong phòng, Tomoyo thắc mắc, có chuyện gì mà anh phải đợi cô dậy thế không biết, hơn nữa sao mặt anh có vẻ vui thế kia. Miên man suy nghĩ đủ điều, một lát sau có tiếng gõ cửa cắt ngang dòng suy nghĩ của cô.
- Tomoyo, em ăn cho no đi, xong rồi nhớ đi tắm rửa nhé, anh sẽ báo cho em một tin vui
- Là tin gì vậy, nói cho em biết ngay bây giờ được không - Tomoyo dường như cảm thấy thông tin đó rất quan trọng
- Em cứ ăn uống đi đã, anh sẽ nói cho biết mà chứ có nuốt lời đâu mà em lo
Nghe thấy thế Tomoyo ăn uống vội vàng, cô rất tò mò và muốn biết liền tin vui anh định nói với cô là gì, thấy điệu bộ ăn uống của Tomoyo như vậy, anh cố nhịn cười, cô ăn vậy không sợ bị mắc nghẹn hay sao.
Ăn uống xong rồi cô cũng nhanh chóng lấy đồ rồi đi tắm, ở trong nhà tắm mà cô cũng thấp thỏm không yên, trong lúc đợi cô tắm thì anh nhanh chóng dọn dẹp phần ăn của cô và thoải mái ngồi đọc sách trên ghế.
Tiếng cửa vội vàng bật mở, Tomoyo vừa lau tóc vừa gọi Eriol
- Eriol, em tắm xong rồi nè, tin vui mà anh nói là gì nói cho em biết lẹ đi
Eriol phì cười dắt tay Tomoyo, để cô ngồi xuống thấp hơn mình rồi dành cái khăn lau tóc cho cô.
- Em có cần vội vã vậy không, bây giờ anh nói cho em biết đây, anh đã tìm được cách để liên lạc được tới Syaoran rồi, quan trọng hơn là chúng ta có thể tới chỗ Syaoran nữa đó
- Thật vậy sao, vậy là có cách cứu Sakura rồi, anh tìm ở đâu ra vậy - Tomoyo reo lên, khuôn mặt trở nên hồng hào, vui tươi hơn sau khi nghe tin đó
- Trong sách của anh đó, vậy mà trước giờ anh quên không hề nghĩ đến nó
- Bây giờ thực hiện luôn được không anh, đi mà, nha - Tomoyo nói với cái giọng nũng nịu, ngọt ngào buộc anh phải đồng ý
- Được rồi được rồi, đi với anh nào - Eriol bó tay, chả khi nào anh không mềm lòng với giọng nói đó cả, liền đứng dậy kéo tay cô đi
Bây giờ trời cũng đã tối, anh với Tomoyo đi kiếm chỗ nào tối hơn nữa để công việc diễn ra thuận tiện hơn, cuối cùng cũng tìm thấy một bãi đất trống thích hợp, lại không có ngôi nhà nào quanh đây.
Eriol dùng viên phấn vẽ một vòng tròn rộng rồi cùng Tomoyo bước vào, sau đó theo sự hướng dẫn của cuốn sách, anh dùng một con dao cứa nhẹ vào cổ tay của mình cho máu chảy ra, Tomoyo thấy vậy hốt hoảng lên.
- Eriol, sau anh lại tự cắt cổ tay mình
- Thì sách nói sao anh làm vậy thôi mà - Eriol trả lời một cách rất chi là tỉnh bơ cứ như việc này là chuyện thường tình
![](https://img.wattpad.com/cover/112515735-288-k546501.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
Bảo bối của Ma cà rồng
VampireCô và anh chỉ tình cờ gặp nhau Cô là người còn anh là ma cà rồng Hai người họ hai thế giới khác nhau Liệu họ có đến được với nhau không Hay là có những thử thách nào đó lại ngăn cản họ...