Khi mặt trời lặn về hướng tây, che giấu đi ánh nắng của mình, cũng là lúc nhường chỗ cho màn đêm buông xuống. Phía xa kia, thay vì là mặt trời thì sẽ là mặt trăng - đại diện cho bóng đêm.
Mặt trăng đứng đó một cách lặng lẽ, âm thầm chiếu sáng cho mọi sinh vật, ánh sáng không quá chói như mặt trời, nó thật dịu nhẹ và thật tinh khiết.
Bên dưới mặt trăng đó, một bóng đen đứng đấy, thật yên tĩnh, không một ai chú ý tới. Chiếc áo choàng bay phất phới theo gió, khuôn mặt vẫn điềm tĩnh như đang suy nghĩ điều gì.
Đêm nay là đêm trăng tròn, Syaoran đứng đó, tắm mình dưới ánh trăng, kiên nhẫn làm đầy ma lực của mình. Ánh mắt anh đỏ ngầu, sáng rực lên, một màu đỏ đặc trưng của loài ma cà rồng.
Việc làm này của anh, dĩ nhiên Sakura không biết, anh rời đi sau khi cô chìm vào giấc ngủ, dĩ nhiên trước khi trời sáng, anh sẽ quay lại.
Anh cắn tay của mình, nhỏ từng giọt máu vào li rượu. Anh giơ một bông hồng trắng lên trước mặt trăng, một màu trắng thật tinh khiết, trong sáng đứng trước ánh trăng, giờ đây nhuốm một màu đỏ bởi máu được đổ ra từ li rượu kia, chiếc bông hồng trắng hoá thành màu đỏ thật kiều diễm và có sức hút.
Syaoran bứt hết cánh hoa cho vào li rượu kia, sau đó anh lại tiếp tục nhỏ máu của mình vào và đốt.
Những cánh hoa nổi lồng bồng trên một chất lỏng đỏ huyết, bị bao quanh bởi một ngọn lửa trông thật đẹp làm sao, anh cầm li rượu đó, một hơi uống hết.
Trước ánh trăng, li rượu trống rỗng, máu còn vương chút khóe miệng, anh lặng lẽ đi về.
---------------------
Ánh nắng mặt trời xuất hiện, rọi lên từng mọi vật trong thành phố, đọng lại từng mỗi con người.
Syaoran nằm trên giường ngắm nhìn Sakura vẫn còn đang mải chìm vào giấc ngủ, khuôn miệng nở một nụ cười khi nghĩ đến việc bản thân có thể kéo dài sự sống cho cô.
Mọi vạn vật trên đời này chả có gì là bất tử cả, ngay cả ma cà rồng, anh cũng đã sống mấy trăm năm rồi, chính vì thế anh không sợ việc sau này sẽ sống mãi mãi cô đơn, anh cũng sẽ đi theo cô, cô đi tới đâu, anh sẽ đi tới đó.
Một lúc lâu sau, anh miễn cưỡng ngồi dậy, đã tới lúc phải làm việc quan trọng rồi, trước khi đi, anh để lại lời nhắn cho cô.
Lúc Sakura tỉnh dậy cũng sắp tới giờ đi làm, cô nhanh chóng sửa soạn rồi tới công ty. Lúc đang làm việc, cô nghe thấy có tiếng xì xào của một số đồng nghiệp khác.
Hình như là đang bàn tán về cô.
- Này Kira, cô nói xem, Kinomoto kết hôn lâu như vậy rồi, nhưng cho tới bây giờ tại sao cô ấy không cho mọi người xem mặt chồng mình
- Làm sao mà tôi biết được chứ, cô ta không cho xem ắt hẳn là có nguyên nhân hết thôi
- Vậy theo cô nghĩ thì đó là nguyên nhân gì
- Ừm... có thể là cô ta đang ăn bám một đại gia giấu mặt nào đó, hoặc người cô ta cưới chỉ là một người tầm thường, không có vai trò gì trong giới thượng lưu, hoặc có thể người cô ta cưới rất xấu trai, cho nên cô ta ngại, không dám cho mọi người xem mặt
BẠN ĐANG ĐỌC
Bảo bối của Ma cà rồng
VampirosCô và anh chỉ tình cờ gặp nhau Cô là người còn anh là ma cà rồng Hai người họ hai thế giới khác nhau Liệu họ có đến được với nhau không Hay là có những thử thách nào đó lại ngăn cản họ...