Sự nghi ngờ của Sakura

1.5K 65 5
                                    

Sau khi dọa cho tên Hiroki sợ xanh mặt Eriol mới chịu tha cho, cũng không có gì nhiều đâu, chỉ là đưa thánh giá lại gần tim, đưa cậu ta lại gần lửa, đưa con dao lại gần cổ thôi, ấy vậy mà cậu ta la hét muốn bể cả nhà, còn Meiling thì thỉnh thoảng van xin Eriol tha cho, sau sự việc lần này Hiroki đã rút kinh nghiệm - không nên đụng đến đứa nào biết nhiều về ma cà rồng, tiêu biểu là thằng này.

Sau khi ổn định chỗ ngồi, Eriol nhìn Hiroki còn run cầm cập mà cảm thấy thích thú
- Các cậu gọi tụi mình có chuyện gì
- À chỉ là mai mốt bọn mình có việc bận cần giải quyết, nhờ hai cậu chăm sóc Sakura giùm - Syaoran nói
- Nhưng mà có chuyện gì mới được chứ - Tomoyo cảm thấy có chuyện không lành xảy ra
- Không có gì đâu, bọn tớ có việc ở bộ tộc Ma cà rồng thôi - Meiling trấn an
- Bao lâu các cậu mới về - Eriol hỏi
- Mình nghĩ lâu nhất là khoảng 1 năm - Meiling chống cằm nói
- Hai cậu đi đâu mà lâu vậy - Tomoyo ngạc nhiên
- Không có gì quan trọng đâu, mình chỉ nhờ hai cậu chăm sóc Sakura giùm mình thôi - Syaoran nói

Không khí bỗng chốc im lặng và nặng nề, dường như Eriol với Tomoyo cảm nhận được có chuyện sắp xảy ra, Eriol liền lên tiếng phá vỡ bầu không khí kia
- Nếu như có chuyện gì mọi người phải nói ngay lập tức để mình và Tomoyo còn biết cách xoay sở khi Sakura hỏi, giác quan cậu ấy chính xác lắm, lỡ cậu ấy nghi ngờ rồi lại đau khổ thì không được đâu
- Mình biết - Syaoran nghe nhắc tới Sakura lòng anh liền chùn xuống, thật sự anh không muốn xa cô chút nào nhưng vì tính mạng cô nên anh không thể mang cô theo được

Đang yên đang lành thì
- AAAAAAAA... - tiếng Sakura trên lầu la hét đầy sợ hãi làm mọi người giật mình, Syaoran vội chạy lên
- SAKURA - Syaoran mở cửa đi vào thì thấy Sakura ngồi một góc giường, đầu úp xuống đầu gối, tay ôm đầu, anh vội chạy đến - Sakura em làm sao vậy
Sakura vẫn im lặng không trả lời, toàn thân cô run lên
- Sakura em sao vậy, ngẩng đầu lên nhìn anh đi - Syaoran lo lắng, có chuyện gì xảy ra với cô vậy

Sau một hồi gọi, cuối cùng Sakura cũng chịu ngẩng đầu lên, hai mắt đỏ hoe, khuôn mặt tèm nhem nước mắt
- Em sao vậy Sakura - Syaoran lo lắng, lấy tay lau nước mắt

Sakura không nói gì chỉ òa khóc ôm chầm lấy Syaoran, cô vừa có một cơn ác mộng, rất kinh khủng, cô mơ thấy Syaoran đang chiến đấu với ai đó rất kịch liệt, người đối diện với Syaoran là một người phụ nữ mái tóc dài tới chân, đôi mắt đỏ máu, làn da trắng bệch, sức mạnh của cô ta rất ghê gớm, trong thoáng chốc Syaoran đã bị thương và nằm ngã xuống, không chỉ như vậy, cả gia đình cô, bạn bè, người thân cô bị liên lụy, còn cô thì biết bất lực đứng nhìn, rồi không hiểu sao cô ta từ đâu lao tới định giết cô làm cô sợ hãi.

Syaoran ôm chặt lấy thân hình bé nhỏ run lên từng đợt, lòng anh tràn ngập lo lắng, cô bị gì mà sợ như vậy chứ, chả lẽ cô gặp cơn ác mộng sao, anh siết chặt lấy cô hơn như muốn bảo vệ cô khỏi những cơn ác mộng kinh khủng đó, mãi một lúc sau, Sakura mới khó khăn cất tiếng
- Syao...Syaoran
- Anh đây, em sao vậy - Syaoran lo lắng
- Em...em gặp...ác mộng...em sợ... sợ lắm... - Sakura khóc nấc nói
- Không sao, đó chỉ là ác mộng thôi, em đừng lo - Syaoran trấn an, anh rất muốn biết cơn ác mộng của cô là gì nhưng sợ cô lại sợ hãi khi nhắc tới nên thôi
- Anh...anh không được...đi đâu hết...em sợ... - Sakura nói tiếp, ôm chặt lấy Syaoran hơn
- Anh ở đây mà, anh có đi đâu đâu - Syaoran nhất thời ngạc nhiên, không biết cô mơ thấy gì tại sao lại nói vậy
- Anh...phải hứa...là không được rời xa em...anh phải...ở đây - Sakura khóc nấc nói, cô đã rất sợ, sợ mất anh
- Thôi em nghỉ ngơi đi, anh thấy em mệt rồi đó - Syaoran đánh lảng qua chuyện khác, anh không thể hứa với cô vì chưa chắc mình có thể giữa được lời hứa

Bảo bối của Ma cà rồngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ