Thời gian cứ trôi qua như vậy, vẫn lặng lẽ thế, vẫn vô tình thế, để lại trong lòng con người bao nhiêu tiếc nuối, bao nhiêu niềm vui nhưng cũng có nhiều nỗi buồn.
Sakura ngồi trong phòng suy nghĩ, nhận ra cơ thể mình hình như càng ngày càng yếu dần, có đôi lúc cô chỉ có thể ăn một ít rồi thôi, thậm chí có những đêm cô chẳng thể ngủ được.
- Sakura, em ăn ít cháo đi, từ sáng tới giờ em chưa ăn gì rồi
Một giọng nói vang lên cắt đứt suy nghĩ của cô, cô ngẩng mặt lên, Syaoran đang đứng đó với tô cháo trên tay.
- Cảm ơn anh, anh cứ để đó đi lát em ăn sau
Syaoran thở dài đặt tô cháo trên bàn, anh quỳ xuống bên cạnh Sakura, đặt bàn tay mình lên bàn tay nhỏ bé của cô.
- Sakura, em suy nghĩ gì mà trông phiền muộn thế
Cô nhìn anh một lúc rồi lắc đầu mỉm cười.
- Không có gì đâu anh, em chỉ đang suy nghĩ về gia đình thôi
Syaoran nhìn cô không nói gì, sau đó đứng lên, nắm lấy tay cô.
- Đi, mình ra ngoài đi dạo tí nhé
------------------------------------------------
Trong đêm tối hôm đó, cô cứ nằm trằn trọc hoài mà chả ngủ được, lăn qua lăn lại cũng chả thể buồn ngủ, cô thở dài đành ngồi dậy, đi ra cửa sổ ngắm khung cảnh bên ngoài, hơi đêm của cái lạnh thổi qua người làm cô khẽ rùng mình, cô nhẹ nhàng đóng cửa sổ lại, rồi quay về phía giường, đột nhiên cơn đau từ lồng ngực lại tái phát, cô nhăn mặt, cắn chặt răng ôm lấy vị trí con tim, đứng không nổi nữa, cô khụy người xuống.
- Syao... - cố gọi tên anh nhưng không thể, đột nhiên cơn ho ập tới, cô ho khù khụ, vội lấy tay che miệng lại, khi hạ tay xuống cô bất giác giật mình nhìn lòng bàn tay, chất lỏng màu đỏ thẫm nằm trong lòng tay cô, chả lẽ cô bị thổ huyết? Vô lí, trước giờ cô có bao giờ bị đâu, cũng chẳng làm gì để bị vậy cả
- Khụ khụ - lần này cô ho dữ dội hơn, gần như muốn rách cả cuống họng
Đột nhiên cánh cửa bật mở ra một cách mạnh mẽ, Syaoran vội chạy vào, anh nắm chặt lấy vai cô.
- Sakura, em làm sao thế
- Không... khụ khụ... em không... khụ... sao - Sakura cố mở miệng nói, bàn tay cố tìm cách lau đi vết máu cho mình nhưng lại bị anh nhìn thấy
Anh nắm lấy bàn tay cô mà xem xét, lòng ngập tràn bao nhiêu lo lắng khi thấy đó là máu, vội bế cô lên chạy đi tìm tộc trưởng.
Tộc trưởng vội vã xem bệnh cho cô, một lúc sau quay sang Syaoran, khuôn mặt già dặn hiện lên nét lo lắng.
- Tình hình này không ổn rồi, mau đi gọi Kiko tới đây
Syaoran không nán lại lâu, nghe thế lập tức chạy đi tìm nữ ma cà rồng có khả năng tiên tri - Kiko.
Kiko đã đoán trước được điều đó, khi Syaoran chạy tới thì cô cũng đã chuẩn bị xong rồi.
- Mau đi thôi - Kiko nói rồi nhanh chóng bước đi làm Syaoran có chút bối rối, không biết xử lí thế nào nhưng cũng nhanh chóng chạy đi
BẠN ĐANG ĐỌC
Bảo bối của Ma cà rồng
VampirosCô và anh chỉ tình cờ gặp nhau Cô là người còn anh là ma cà rồng Hai người họ hai thế giới khác nhau Liệu họ có đến được với nhau không Hay là có những thử thách nào đó lại ngăn cản họ...