Tô Giản nhìn chằm chằm vào Tô Kiệt, trong lòng là một đợt sóng mãnh liệt.
Hình như thằng nhóc gầy hơn một chút, nhưng vẫn đẹp trai như cũ. Trước đây, Tô Giản buộc Tô Kiệt thừa nhận anh đẹp trai hơn, Tô Kiệt không nghe, Tô Giản liền làm bộ muốn đánh cậu, hai anh em thường nháo loạn trên ghế sô pha, sau đó liền bị mẹ Tô cầm chổi lông gà đuổi theo. Nhưng công bằng mà nói, Tô Giản cũng phải thừa nhận, thằng nhóc này tốt hơn so với thằng anh này của nó, mắt to mày rậm, cũng cao hơn anh, thuộc loại hấp dẫn ánh nhìn của các cô gái. Mà tính tình của Tô Kiệt cũng hơn anh, dù từ nhỏ đã bị anh bắt nạt các loại, nhưng cậu chưa bao giờ tố cáo với mẹ, nhiều nhất chỉ lén đổi tên anh trong điện thoại di động thành 'ông anh khác người của tôi' hay các loại xưng hô kỳ quái mà thôi.
Tình cảm của hai anh em họ rất tốt. Từ bé Tô Kiệt đã rất hâm mộ người anh trai này, thường chạy theo phía sau Tô Giản gọi 'anh' 'anh', có lúc bị Tô Giản bắt nạt, cũng chỉ rơi vài ba giọt nước mắt, trong nháy mắt lại tiếp tục chạy theo kéo tay Tô Giản. Chờ đến lúc từ từ lớn lên, năm đó bé củ cải trưởng thành, trở thành một thiếu niên 18 tuổi đẹp trai, Tô Kiệt lớn lên tính cách lại càng sắc bén trầm ổn, nhưng lúc đối mặt với Tô Giản, vẫn luôn là một cậu em trai chạy theo anh mình như cũ. Tô Giản có chút đắc ý: Lần đầu tiên tên nhóc này viết thư tình đều do người anh trai này dạy dỗ, lần đầu tiên mộng xuân cũng do tên anh trai này khuyên bảo, lần đầu tiên đánh máy bay cũng do người anh trai này hướng dẫn... trong cuộc sống của Tô Kiệt, rất nhiều lần đầu tiên có công lao của người anh trai này!
Đương nhiên, lần đầu tiên Tô Kiệt trải qua sinh ly tử biệt, cũng do anh mang đến.
Nghĩ tới ngày đó, dáng vẻ đau lòng của Tô Kiệt trong tang lễ, lòng của Tô Giản không khỏi có chút ê ẩm. Anh đột nhiên qua đời như vậy, người nhà sẽ đau buồn như thế nào, anh không dám nghĩ nhiều, dù hiện tại anh sống lại, cũng không có cách nào nhận họ. Từ lúc sống lại đến nay, anh luôn cố gắng không suy nghĩ nhiều đến điều này, nhưng hôm nay thấy Tô Kiệt, tất cả nỗi buồn trong nháy mắt lại dâng lên.
Một mình Tô Kiệt đến đây, đi vào liền chào hỏi mọi người, đến An Dĩ Nhu, cậu chỉ mỉm cười với cô: "Dĩ Nhu."
Ánh sáng trong mắt An Dĩ Nhu dao động, giọng nói có chút dè dặt hơn bình thường: "A Kiệt, cậu đến rồi?"
Tô Kiệt gật đầu một cái, giương mắt nhìn sang người ngồi bên cạnh An Dĩ Nhu, sau đó ngẩn ra.
An Dĩ Nhu vội vàng giới thiệu: "Đây là bạn mình, Tô Giản." Lại chỉ Tô Kiệt với Tô Giản. "Đây là bạn cùng lớp của em, Tô Kiệt."
Nghe được hai chữ 'Tô Giản', sắc mặt Tô Kiệt hơi đổi một chút, nhìn chằm chằm vào Tô Giản. Tô Giản chột dạ, chỉ đành nhắm mắt cười với cậu: "Bạn học Tô, chào cậu."
Tô Kiệt vẫn nhìn anh chăm chú, một lát sau mới trả lời: "Tô... Giản, chào cậu."
Không được bao lâu, mọi người lục tục đến, tám chín người trẻ tuổi tụ họp một chỗ, trò chuyện một lúc lập tức bắt đầu lên hát, trong phòng bao nhất thời náo nhiệt.
Ngày thường đến KTV, Tô Giản cũng được coi là trùm, nhưng hôm nay anh không có hứng thú, vì anh luôn cảm thấy ánh mắt Tô Kiệt luôn quanh quẩn bên người mình.
BẠN ĐANG ĐỌC
Trở thành vợ của tình địch (full) _ THƯ HOÀI
Hài hướcTrước đây, internet có một vấn đề rất nóng bỏng: Nếu một ngày nào đó, buổi sáng tỉnh lại, bạn phát hiện giới tính của mình thay đổi, phản ứng đầu tiên của bạn là gì? Một người rất nổi tiếng trên mạng trả lời: Trước hết, các anh em hãy thoải mái một...