Chương 9

1.4K 65 3
                                    

Sau một giấc ngủ trưa, tỉnh dậy, Tô Giản cảm thấy tinh thần rất sảng khoái. Anh cầm điện thoại di động lên nhìn, đã bốn giờ hơn.

Tô Giản đi tới phòng khách, An Dĩ Trạch đang đứng phơi nắng trên ban công, hình như anh ta vừa nói chuyện điện thoại xong.

Tô Giản ngồi lên ghế salon, đặt chân lên khay trà trước mặt, sau đó nhìn chằm chằm An Dĩ Trạch.

An Dĩ Trạch quay lại, nhìn thấy anh, cũng đi về phía salon. "Vừa mới dậy sao?"

Tô Giản ngẩn ra: "Sao anh biết?"

An Dĩ Trạch chỉ chỉ: "Tóc."

Tô Giản cúi đầu xem xét, ừm, tóc dài rối loạn, nhìn qua một cái cũng biết vừa đánh nhau một trận trên giường.

Tô Giản cười gượng hai tiếng, tiện tay vuốt hai cái.

An Dĩ Trạch đưa tay qua, vuốt tóc trên đầu giúp anh.

Động tác này của anh rất tự nhiên, Tô Giản cũng không để ý, chỉ oán thán: "Tóc dài thật phiền toái, thật sự muốn cạo hết toàn bộ, như vậy còn tiết kiệm được tiền dầu gội."

Chuyển mắt, anh mới phát hiện An Dĩ Trạch đang mím môi cười.

Thì ra An mặt than biết cười! Tô Giản yên lặng kinh ngạc, trừng mắt: "Anh cười cái gì?"

An Dĩ Trạch nói: "Anh cho rằng phụ nữ đều thích tóc dài."

Trong lòng, Tô Giản nói: Tôi cũng thích những cô gái có tóc dài, nhưng tôi lại không thích mái tóc dài đó ở trên đầu tôi!

Tô Giản nắm một nhúm tóc dài chơi, ho hai tiếng, hắng giọng, sau đó nói: "Ông xã, tôi đói rồi."

Giọng nói của em gái Tô vốn dễ nghe, mềm mại một chút không khỏi mang theo một chút yếu đuối, lại thêm Tô Giản cố ý cộng thêm giọng nói uất ức vô tội, nó tự nhiên trở thành một loại vũ khí, An Dĩ Trạch có bị đánh bại hay không Tô Giản không biết, nhưng Tô Giản lại bị giọng nói của chính mình giết rồi, Tô Giản nghĩ, nếu có một cô gái có giọng nói dễ nghe như vậy nói với bản thân, anh đã sớm mềm nhũn, nhất định sẽ làm bất kỳ điều gì mà cô gái đó nói!

Quả nhiên, An Dĩ Trạch cũng chỉ là một người đàn ông bình thường, nghe thấy lời của Tô Giản, vẻ mặt trở nên ôn hòa hơn rồi.

"Gần đây em rất nhanh đói bụng nhỉ."

Tô Giản: "..." Họ An, anh nói vòng vèo như vậy cũng chỉ muốn nói tôi là heo, đừng cho rằng tôi nghe không hiểu!

Tô Giản bực mình nói: "Tôi còn đang phải nuôi thân thể, đương nhiên phải ăn nhiều!" Nhìn chằm chằm vào An Dĩ Trạch, Tô Giản nói tiếp. "Cơm tối, tôi không muốn mua bên ngoài!"

"Vậy..."

"Cũng không ăn mì ăn liền!"

An Dĩ Trạch bất đắc dĩ nhìn anh.

Tô Giản nói: "Cho dù chúng ta không phải vợ chồng chân chính, nhưng dù sao cũng coi như hai người ở chung nhà, hiện tại tôi tàn tật rồi, có phải anh nên làm cho tôi những món ăn bổ dưỡng, để tôi có thể bồi bổ cho tốt?"

An Dĩ Trạch im lặng một hồi: "... Tài nấu nướng của anh không tốt."

Tô Giản nhiệt tình nói: "Không sao... tôi tin tưởng anh... anh xem, anh có thể làm tổng giám đốc, sao có thể có chuyện không biết nấu cơm!" Hừ hừ, họ An, tôi sẽ không cho anh cơ hội chạy trốn! Tên tình địch chết tiệt mang bộ dạng khúm núm nấu cơm cho mình ăn, suy nghĩ một chút, đó là cảm giác sung sướng cỡ nào!

Trở thành vợ của tình địch (full) _ THƯ HOÀINơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ