Tô Giản không nghĩ tới đột nhiên có tiết mục xen giữa này.
Cúp điện thoại, Tô Giản nói một chút chuyện trong nhà em gái Tô cho Nhan Tử Vi. Nhan Tử Vi nói: "Tiểu Giản, cậu không tính nói với gì chuyện cậu mất trí nhớ sao?"
Tô Giản do dự nói: "Hay là trước đó không nói đi, dù sao cô ấy... Mẹ mình hiện tại còn mang bệnh."
Nhan Tử Vi nói hết tình hình trong nhà của mẹ Tô và tính của của Tô Giản với anh rồi. Tô Giản âm thầm nhớ, cũng không biết có phải nhớ quá nghiêm túc hay không, buổi tối lại đi vào giấc mơ của anh.
Trong mơ, anh dẫn về nhà, có điều trở về không phải là nhà em gái Tô, mà là nhà của anh.
Ba mẹ trong nhà còn có em trai anh đều ở đó, mà anh là con trai, hiên ngang bước vào.
Anh dắt tay của An Dĩ Trạch yên lặng đi đến trước mặt cha mẹ, sau đó quỳ xuống: "Cha, mẹ, con trai có lỗi với hai người! Con trai tìm cho hai người một người đàn ông làm con dâu!"
Cha Tô giận đến phát run: "Đứa con bất hiếu này!" Nói xong còn giơ ghế lên đánh anh.
Anh cúi đầu chuẩn bị yên lặng chịu đựng, nhưng không nghĩ An Dĩ Trạch đột nhiên bổ nhào về phía trước, hô lên: "Đừng tổn thương Giản Giản!"
Cha Tô tức giận nói: "Cậu cút ra ngoài cho tôi! Nhà tôi không hoan nghênh tiểu tiện nhân như cậu quyến rũ con tôi!"
"Bác trai, bác chấp nhận cho cháu và Giản Giản đi!" Vẻ mặt An Dĩ Trạch đầy đau khổ. "Cháu... cháu đã có cốt nhục của Giản Giản..."
Lúc dậy sớm đánh răng, nghĩ đến cảnh tượng quỷ dị trong mơ, Tô Giản thật sự nuốt sạch nước súc miệng. Mà sau khi rời nhà Nhan Tử Vi về nhà nhìn thấy An Dĩ Trạch, Tô Giản không kềm chế được giương mắt quét một vòng qua bụng anh.
An Dĩ Trạch không đến công ty mà đang ở nhà, Tô Giản không khỏi cảm thấy hơi kinh ngạc. Ngược lại An Dĩ Trạch nhìn thấy anh, vẻ mặt vẫn như cũ, vô cùng tự nhiên, giống như mấy ngày nay anh hoàn toàn không tránh mặt Tô Giản, mà chỉ ở lại công ty tăng ca vậy. Tô Giản cũng không muốn khiến hai người thêm xấu hổ, cũng cố gắng tự nhiên như trước đây, vẫn coi An Dĩ Trạch là bạn bè thuần khiết.
Tô Giản: "Về rồi à?"
An Dĩ Trạch: " Ừ."
Tô Giản: "Ăn chưa?"
An Dĩ Trạch: "Ừ."
Tô Giản: "Anh không thể thay từ khác được sao?"
An Dĩ Trạch: "Em ăn chưa?"
Tô Giản: "..."
Buổi tối An Dĩ Trạch vẫn tự giác ngủ ở phòng sách, Tô Giản đã quen buổi tối nằm nói chuyện với anh, lần này ngược lại còn có chút không quen, vì thế chỉ có thể chạy đến phòng sách.
An Dĩ Trạch đang xem máy tính, thấy anh đi vào thì giương mắt nhìn lên.
Tô Giản làm ra vẻ tự nhiên đi vào, nhìn thấy trên máy tính An Dĩ Trạch đang phát một bộ phim điện ảnh, liền nói: "A, anh cũng đang xem bộ phim này à! Tôi cũng thích bộ này! Kết quả vô cùng kinh điển! Lúc đó làm thế nào tôi cũng không nghĩ đến sau lưng nam chính này là đại BOSS!"
BẠN ĐANG ĐỌC
Trở thành vợ của tình địch (full) _ THƯ HOÀI
HumorTrước đây, internet có một vấn đề rất nóng bỏng: Nếu một ngày nào đó, buổi sáng tỉnh lại, bạn phát hiện giới tính của mình thay đổi, phản ứng đầu tiên của bạn là gì? Một người rất nổi tiếng trên mạng trả lời: Trước hết, các anh em hãy thoải mái một...