Chap 4 :Ý cậu thế nào? Cậu Jeon? (Part 2)

803 47 5
                                    

"Jimin ah, con mau ăn cái này đi, ngon lắm đó, nếu con thích mẹ sẽ gọi người làm nấu thêm cho con"

Cảnh tượng như vậy cứ lặp đi lặp lại hằng ngày giữa một đứa trẻ bị xua đuổi và một đứa trẻ được nâng niu.

"Nuôi mày chỉ tốn cơm nhà này thôi!"

"Jimin ah, ăn thêm đi con"

"Mày không có quyền và lí do gì để sống trong nhà họ Jeon !"

"Mẹ yêu con nhất Jimin ah"

Mọi thứ cứ như một dòng chảy ùa về trong tâm trí cậu, cảnh đánh đập, cảnh la mắng...

Nhân vật chính là cậu.

....

"KHÔNG!!!!!"

Jungkook ôm đầu hét lên, bao nhiêu năm qua cậu nhẫn nhịn là vậy nhưng khi nhớ lại mọi thứ thì cậu lại yếu đuối không thể chống đỡ.

"Jungkook ngoan, đừng hoảng hốt, có ta ở đây!"

Một vòng tay ôm chặt lấy cậu dỗ dành, hơi ấm bao phủ toàn bộ cơ thể cậu. Jungkook chỉ biết chôn chặt khuôn mặt của mình vào lồng ngực vững chãi đó mà mặc sức khóc còn đối phương không những không có ý đẩy cậu ra mà còn cố siết lấy thân hình nhỏ bé.

Đây là lúc con người yếu đuối nhất.

"Jungkook ngoan! Jungkook không khóc! Vẫn còn có ta rất thương em!"

Taehyung vỗ nhè nhẹ lên tấm lưng run rẩy của cậu, đây là điều mà hắn không nghĩ tới trong cuộc gặp hôm nay. Hắn nghĩ chắc cậu chỉ bị sốc thôi chứ không ngờ cậu lại có phản ứng mạnh như vậy. Có vẻ như những điều trong thực tế còn khủng khiếp hơn những gì so với hắn tưởng tượng.

Chuyện cậu có muốn dọn về ở với hắn không, hình ảnh trước mắt đã quyết định tất cả.

"Jungkook ngoan mau ngủ, để ta đưa em về nhà...nhà của chúng ta!"

Taehyung hôn thật nhẹ lên trán cậu như an ủi một đứa trẻ và hài lòng khi thấy cậu biết nghe lời mình mà nhắm mắt lại bắt đầu ngủ, khóc khiến cậu mệt mỏi vô cùng.

Hắn bế cậu đứng lên hướng về chiếc xe màu bạc ngoài cổng. Người ngoài nhìn vào chỉ thấy một người thanh niên khí thế ôm theo một cậu nhóc dễ thương đang yên ổn ngủ, tất nhiên là chẳng ai dám ý kiến hay bàn luận xôn xao gì cả bởi ánh mắt người đàn ông đó như đang cảnh cáo họ rằng chỉ cần làm ồn ảnh hưởng đến cậu bé đó thì anh ta sẽ không tha cho họ.

Mọi chuyện đã bắt đầu từ giây phút ấy.

....

Đã hai tuần kể từ ngày cậu dọn về ở với hắn. Cậu căn bản chẳng cần mang theo cái gì gọi là hành lí cả, những vật dụng sinh hoạt, quần áo của cậu đều được Kim Taehyung hắn sắm sửa một cách đầy đủ, việc của cậu chỉ là làm một người bạn của hắn.

Đúng như hắn nói, hắn chăm lo cho cậu khá tốt, chẳng hạn như khi tới bữa ăn gặp những món cậu cảm thấy không được ngon miệng là hắn bắt đầu bếp nấu lại những món mới cho đến khi cậu vừa lòng mới thôi. Cậu khi biết vậy thì cũng bảo hắn không cần làm như thế, một phần là vì cậu không muốn những người giúp việc phải phiền hà vì cậu hay hơn nữa là vì cậu biết những người đó không thích cậu. Lí do vì sao thì cậu không rõ nhưng hơn hết cậu không muốn có thêm người nào phải ghét mình nữa.

Hắn hiện tại bắt cậu nghỉ học ở trường và thuê một gia sư về cho cậu học tại nhà, hắn bảo không muốn cậu có bất cứ quan hệ nào với nhà họ Jeon nữa nên phải nghỉ học để tránh họ tìm tới.

Sẽ có người tìm cậu sao?

Jungkook cười khẩy, điều cậu luyến tiếc nhất hiện tại là Baekhyun. Người bạn duy nhất của cậu. Baekhyun thấy cậu không đi học gần một tháng rồi chắc sẽ lại làm ầm lên cho coi. Nhớ đến những phản ứng thái quá của Baekhyun đối với những chuyện liên quan tới cậu khiến Jungkook lại bật cười.

"Điều gì khiến em cười vui như vậy!"

Cái ấm áp quen thuộc đó lại ập tới, chỗ ngồi của cậu được di dời sang đùi của hắn. Hắn bảo hắn rất thích ôm cậu như vậy, cậu cũng không ý kiến nhiều, dù gì hắn cũng đã cho cậu rất nhiều thứ, chỉ một việc nhỏ như vậy mà cậu cũng không đáp ứng thì đúng là không biết điều chút nào.

"Không có gì! Chỉ là nhớ tới một chuyện vui thôi!"

Cậu nhẹ nhàng đáp trả.

"Chẳng lẽ em không có ý định kể câu chuyện vui đó cho ta nghe sao? Chúng ta là 'bạn' mà!"

Hắn xoa nhẹ mặt cậu, giọng nói thì như vòi vĩnh, thật không hợp với hình tượng trước giờ của hắn.

"Chỉ là...về Baekhyun"

Jungkook nói nhỏ, không hiểu sao cậu lại không muốn cho hắn biết cậu đang nghĩ về một người khác.

"Là cậu nhóc hay đi cùng với em đúng không?"

"Đúng..."

"Nếu em thích thì ta sẽ cho em gặp cậu ấy!"

Taehyung thản nhiên trả lời, tất nhiên điều đó khiến cậu hơi bất ngờ.

"Thật...thật sao?"

"Dù gì cậu nhóc đó cũng không có tính đe doạ, cho em gặp cậu ta cũng không sao"

Nói đoạn, hắn vùi mặt vào mái tóc mềm của cậu mà hít sâu hương thơm dịu nhẹ.

"Cảm ơn anh!"

Jungkook cười mỉm.

Taehyung ngắm nhìn thật sâu vào nụ cười ấy.

'Ta sẽ mang lại cho em một cuộc sống thú vị hơn nữa'

Ty_azike

[H]  BTS x YouNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ