Chap 34: Lâu rồi không gặp(Part 3)

167 16 4
                                    

"Y đi rồi"

Seokjin hờ hững quan sát rồi thông báo như một chuyện hết sức bình thường, quan sát Taehyung mặt mũi đã tối hơn phân nửa, lời lẽ nói ra còn hơn cả vô tình.

"Chuyện ngu ngốc này là do chúng ta bày ra, cũng nên dọn dẹp sạch sẽ một chút"

...

Yoongi đi qua đi lại trong phòng, âm thầm tìm cách đối địch với Kim gia, lòng ngổn ngang hàng trăm thứ. Chốc chốc lại nhìn con người đang nằm trên sofa kia tựa như đã đi vào giấc ngủ, cơn tức giận áp chế lâu ngày cũng bắt buộc phải bùng nổ.

"Jung Hoseok cậu xem tôi như người chết chắc? Ngay cả một chút nể nang cũng không cho cứ vậy mà lăn ra ngủ?"

Min Yoongi quanh năm nếu không lạnh lùng thì cũng tức giận. Lời này tuyệt không sai.

"Đừng nóng vội..."

Hoseok ngáp một hơi dài chậm rãi ngồi dậy còn tự tay thưởng cho mình một tách trà, thái độ bình thản như đang nói chuyện phiếm.

"Chẳng phải chỉ cần nói tất cả là do hiểu lầm, bảng thống kê vốn đầu tư có chút sai sót nên làm xảy ra nhiều điều đáng tiếc, vậy là xong"

"Cậu đang đùa giỡn với con nít chắc"

Yoongi tựa hồ nghiến răng hận muốn xông lên cho người kia một đấm cho đầu óc tỉnh táo.

"Đừng manh động, Kim gia làm điều này cốt yếu là để giương oai với BH mà thôi. Cậu còn nhớ trước khi tới đây tôi có cầm theo một thứ chứ?"

Hoseok bỗng nhếch miệng cười, hai tay xoa xoa vào nhau ra chiều thoả mãn.

"Ý cậu là tập văn kiện?"

Yoongi nhíu mày cầm lấy xấp hồ sơ vốn bị xem nhẹ ngay từ đầu kia, từng dòng chữ trên đó khiến hắn không khỏi sửng sốt.

"Cậu...tìm đâu ra thứ này?"

"Cậu nghĩ trong đầu tôi suốt ngày chỉ toàn bar với đua xe thôi sao? Dù gì cũng nên chứng tỏ một chút. Tuy tờ giấy đó không thể chứng minh được Kim Gia chơi xấu chúng ta nhưng về vấn đề rút vốn này nọ..."

Cạch.

Ly trà đặt xuống mặt bàn kính trong suốt.

"...sẽ được dọn sạch!"

"Vậy tại sao không nói ngay từ đầu?"

Hoseok khẽ nhếch miệng cười nhẹ, hai tay chống cằm mắt nhắm nghiền lại ra chiều ưu tư, mấp máy môi.

"Chẳng qua là muốn chọc cậu điên lên thôi"

...

Nắm chặt chiếc móc khoá, từng cạnh của chữ cái đâm vào lòng bàn tay đau rát nhưng cậu không quan tâm. Thứ này rất quan trọng, ít nhất là về một mặt nào đó.

Đã gần bốn tháng trôi qua, nhưng sao vẫn không thể quên...

K V J

Hai người còn giữ nó chứ?

"Jungkook, em ngồi đây không sợ cảm lạnh sao"

Tiếng nói vang lên đột ngột cùng một cái chăn không biết từ đâu phủ lên người cậu, đợt ấm áp trong chăn truyền đến. Bên cạnh xuất hiện thêm một người nữa ngồi phịch xuống.

Hoseok nhìn lên bầu trời xanh mắt híp lại thành một đường, miệng cong lên thoả mãn.

"Yoongi tính tình thật xấu, mới trêu cậu ta một chút đã bị đá ra khỏi phòng. Thật may không ăn phải nắm đấm của cậu ấy"

Hoseok thở dài than vãn, dáng vẻ lại không có gì là vẻ hối lỗi thậm chí lại có phần đắc chí. Jungkook cười nhẹ siết lấy tấm chăn trên người lại rồi nhìn lên bầu trời trong xanh đó.

"Có nhớ anh không?"

Anh quay sang nhìn cậu đang thơ thẩn, vài lọn tóc bị gió thổi rối tung lên nhìn cậu lúc này lại có chút tinh nghịch.

Jungkook cũng nhìn anh, ánh mắt sâu thẳm nhìn đối phương.

"Không nhớ"

Nghe câu trả lời đó, Hoseok đần mặt ra một chốc rồi lại bật cười nhéo lấy mũi cậu.

"Thật vô tình"

Từ lúc biết nhau, kể cả những lúc gặp nhau ở Dream, hai người cũng không nói với nhau quá năm câu, ngay bây giờ khi hoàn cảnh đã khác thì điều đó vẫn không thay đổi một chút nào.

Là cảm giác yên bình khi ở bên người đối diện.

Jeon Jungkook cho Jung Hoseok cảm giác được an ủi khi ở bên cạnh.

Jung Hoseok cho Jeon Jungkook cảm giác an toàn khi ở gần người nọ.

"Gặp lại nhau ở nơi này phải chăng là do duyên đi?"

"Đúng vậy"

"Vậy thì hãy trân trọng nó một chút"

Hoseok bỗng nhích người tới gần cậu. Thì thầm thật khẽ chỉ đủ hai người nghe.

"Lâu rồi không gặp... anh nhớ em"

Ty_azike

Author: ôn nhu công ah ~~~~ Hoseok làm thật tốt~~~~

[H]  BTS x YouNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ