Chap 22: Rắc rối (Part 3)

195 21 0
                                        

"Khốn kiếp, cùng lắm chỉ là một thằng bán thân thôi lại khiến bao nhiêu thằng ngu đần mê muội, lần sau tao nhất định sẽ tính sổ với bọn bây"

Lời lẽ thô tục trong con hẻm vắng lại đặc biệt vang. Hắn vừa đi vừa đá cái lon rỗng dưới chân, bàn tay vẫn còn vết máu giờ đây vô lực thả lỏng, vừa đi miệng vừa lầm bầm chửi khiến hắn không hề nhận ra...hắn không đi một mình.

Bóng đen kiên nhẫn lúc ẩn lúc hiện sau lưng người thanh niên. Từng bước chân di chuyển không hề tạo nên một thứ tạp âm nào khiến người ta không khỏi nghi ngờ đây có phải là người hay không.

Cạch.

Âm thanh lạnh lẽo vang ngay sau lưng hắn. Hắn từng nghe âm thanh này cách đây chưa lâu, là lúc còn ở trong bar và có vẻ như lại một lần nữa nó vang lên sau đầu hắn.

Đứng bất động một lúc lâu không dám cử động. Hắn nhận ra không biết từ bao giờ đã có người đứng phía sau lưng nhưng lí trí mách bảo bản thân không nên dại dột mà quay đầu lại.

"Lúc ở quán bar đã không tiếp đãi ngươi thực tốt"

"Mày...mày..."

"Vốn dĩ chỉ muốn một nhưng chính cái miệng của ngươi đã hại ngươi rồi...thôi thì hai vậy"

"Hai...hai cái gì"

Bằng.

"AAAAAAA"

...

"Bây giờ anh phải về rồi, em yên tâm, từ bây giờ cho tới ngày kia sẽ không ai có thể chỉ định em tiếp khách nữa đâu"

Jimin bước đến gần lối ra vào không quên quay lại nhắc nhở cậu.

"Anh đã..."

"Suỵt"

Jimin đặt tay lên môi cậu giữ im lặng.

"Đừng hỏi nhiều, chỉ cần biết anh sẽ luôn bảo vệ em là được"

Ngón tay thon dài của anh khẽ miết lên cánh môi hồng đó của cậu, lúc rời ra lại có chút lưu luyến. Dứt khoát bước ra khỏi Dream, quay đầu lại vẫn còn thấy cậu đứng đó nhìn về phía mình, anh mỉm cười đưa tay lên vẫy chào tạm biệt, mọi hành động cử chỉ đều hết sức ngọt ngào.

Trong lòng một trận hạnh phúc Jimin bước nhanh về chiếc xe hơi đậu gần đó lái về nhà.

Một chiếc xe màu đen khác cũng đậu ngay phía sau, cửa kính dần hạ xuống, người trong xe cứ nhìn về phía cửa ra vào của Dream.

"Alo"

"Đi uống với tôi một chút không"

"Lại buồn bực chuyện gì nữa"

"Vừa xử lí một tên chuột nhắt, cảm thấy hơi buồn nôn nên muốn rủ cậu đi làm một chầu"

"Địa điểm?"

"Chỗ cũ"

"Tôi đến ngay"

"Cậu đang ở đâu"

"Gần Dream"

"Tôi cũng vừa đi khỏi đó, chắc sẽ gặp nhau trên đường"

"Đừng mong sẽ đi nhờ xe của tôi...Hoseok"

"Tôi cũng chẳng muốn ngồi xe của cậu đâu, Yoongi"

Mỉm cười nhấn nút tắt, vẫn cố nhìn về phía Dream một lần nữa rồi lái xe đi đến chỗ hẹn. Bóng chiếc xe hơi mất hút trong màn đêm lạnh lẽo.

...

Thở dài bước về phía quầy bar, cậu không phủ nhận trong lòng có chút nuối tiếc khi phải tạm biệt Jimin. Sự biến đổi thái độ đột ngột của anh khiến cậu có phần ngạc nhiên nhưng hạnh phúc nhiều hơn. Không ngờ người anh lạnh lùng cũng có lúc ôn nhu với mình như vậy.

"Chờ đã"

Một bàn tay đặt lên vai cậu giữ lại đồng thời lên tiếng. Không gian như dừng lại, đến cái chớp mắt dường như cũng quên mất. Chậm rãi xoay người lại như muốn xác định một lần nữa.

Mái tóc vàng, thân hình thon cao, giọng nói ấm áp.

"Anh Seokjin"

Ty_azike

[H]  BTS x YouNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ