"Thưa thiếu gia, bác sĩ đã đến rồi"
Thật may mắn.
Bước sang một bên nhường đường cho vị bác sĩ thân thuộc, dù nói là bác sĩ nhưng thật chất chỉ là một cậu thanh niên độ tuổi hai mươi.
"Thì ra đây là người mà Yoongi thiếu gia để mắt đến. Đúng là không phải là người tầm thường"
Người thanh niên nhìn Jungkook đang nằm trên giường không quên quay qua trêu chọc hắn vài câu nhưng nhận lại là cái lườm sắc lẹm từ đối phương.
"Cậu lo mà làm việc cho tốt vào nếu không thì đừng có trách tôi không nương tay, Sehun"
Yoongi lạnh lùng mở miệng. Sehun là một sinh viên xuất sắc của ngành y, còn là thiếu gia của một tập đoàn lớn có mặt mũi trên thương trường nên hai người cũng có dịp quen biết nhau nhưng cũng nói lại, cậu ta đúng là giỏi thật nhưng tính tình lại có chút cổ quái. Người dám trêu chọc hắn sợ trên đời này chỉ có Hoseok và Sehun, thời gian gần đây Jimin có vẻ cũng bắt đầu có dấu hiệu làm phản, là Yoongi quá hiền hay do đám người đó càng ngày càng không biết điều?
Mệt mỏi ngồi xuống chiếc ghế gần đó, hắn nhìn chăm chú vào khuôn mặt đang khổ sở của cậu, ngay cả khi bị Sehun chạm vào cũng hoảng hốt vô thức tránh né, có vẻ như đang gặp ác mộng.
Lăn qua lăn lại một hồi, Sehun thở dài một hơi đứng dậy ra chiều kiệt sức, lấy giấy bút ra ghi thoăn thoắt đơn thuốc không quên thông báo tình hình hiện tại cho Yoongi.
"Cậu ấy là do sự bất an, hoảng sợ đột ngột mà thành. Theo như tôi thấy thì cú sốc có vẻ lớn nên dẫn đến việc phát sốt. Tôi khuyên một người hay cáu gắt như anh nên đối xử ôn hoà với cậu ấy một chút, sốt đến mức này có vẻ trước đó cũng đã có người to tiếng đi"
Dùng ánh mắt đánh giá nhìn hắn, vẫn là dáng vẻ cao ngạo không bao giờ nhận sai về mình đó nhưng quen hắn đủ lâu để Sehun biết rằng vẻ mặt đó là đang chột dạ. Người này nếu dịu dàng hơn một chút, ôn nhu hơn một chút thì chắc chắn sẽ trở thành một người đàn ông lý tưởng chỉ tiếc rằng quanh năm chỉ thấy được mỗi bộ mặt không khó chịu thì cũng tức giận của hắn mà thôi.
"Tôi về trước, đơn thuốc tôi cũng đã ghi, cậu ấy cần nghỉ ngơi nhiều, nếu muốn cậu ấy khoẻ lại nhanh hơn thì tốt nhất đừng trưng bộ mặt khó ở đấy ra nữa, ngay cả tôi cũng muốn phát bệnh khi nhìn anh"
"Sehun cậu hơi nhiều lời rồi đó"
Kềm nén núi lửa đang phun trào trong lòng, nắm tay siết chặt lại, nếu không phải vì quá gấp thì hắn cũng sẽ không bao giờ gọi thằng nhóc khó ưa đó đến đâu. Lần đầu tiên hắn gặp một người quái đản như vậy.
Cầm đơn thuốc lên nhìn một lượt rồi phân phó cho quản gia, chính mình lại đến bên giường của cậu ngồi xuống. Lần mò đến bàn tay nắm chặt lại, chính hắn cũng đang tự hỏi bản thân đang làm điều gì. Đuờng đường là hai người không quen không biết, lần đầu tiên nhìn thấy tấm hình đã có thiện cảm với cậu, đến khi được gặp trực tiếp hắn lại cảm thấy trong lòng mình có gì đó như nhắc nhở.
Phải bảo vệ em ấy.
Thời gian đầu hắn cứ nghĩ rằng chẳng qua là cảm xúc nhất thời, dù gì trông cậu cũng thực mong manh, luôn làm cho người khác nổi lên hành động muốn bảo vệ nhưng chính sự việc vừa rồi đã làm hắn suy nghĩ lại. Nghe tin cậu gặp lại Taehyung, hắn thừa nhận bản thân lúc ấy vô cùng hoảng hốt. Là sợ hãi cái gì?
BẠN ĐANG ĐỌC
[H] BTS x You
FanfictionGiới thiệu: Author: Ty_azike Đọc đi rồi biết ^^ Nếu hay hãy để lại 1 follow and vote cho mình nhé
![[H] BTS x You](https://img.wattpad.com/cover/139878859-64-k190037.jpg)