Chap 14: Sự Thật (Part 2)

245 28 12
                                    

"V cách đây một năm trước có đến quán bar của ta, ngoài ý muốn lại bị hút hồn bởi tên nhóc đó, cũng không trách được, đường đường là một 'cực phẩm' vạn người mê cũng là chuyện thường, nhưng tên này lại mê muội đến mức muốn bắt người về, hằng ngày đều đến quán bar làm loạn khiến ta một phen đau đầu, nhìn hắn như vậy ta cũng không nỡ chia rẽ tình cảm đôi trẻ nên đã cho hắn một cơ hội..."

Nhấp một ngụm trà từ tay người hầu. Hắn đứng dậy đi vòng quanh căn phòng rộng lớn tiếp tục câu chuyện.

"Điều kiện ta đưa ra để chuộc y là...tráo đổi với một người khác"

Bàn tay vô thức nắm chặt lấy nhau trắng bệch. Cậu không thể tin lời người này nói được, sự ôn nhu đó, ánh mắt của Taehyung và Seokjin đối với cậu tuyệt đối không phải là giả tạo, tuyệt đối không phải.

"Hắn liên tiếp đưa đến cho ta vô số mỹ thiếu niên nhưng thật tiếc chẳng ai vừa mắt, và cũng thật may là đã có ngươi"

Hắn cười tà nhìn cậu thất thần, răng cắn chặt vào môi chảy máu. Thật sự chẳng lẽ cậu chỉ là công cụ đổi người thôi sao? Cố gắng đánh lừa bản thân nhưng từng câu nói của tên kia cứ vang vọng trong tiềm thức.

"Lần đầu nhìn thấy cậu đã thấy cậu thật xứng..."

"Im đi! Mấy người im hết đi! Tôi không muốn nghe bất cứ điều gì hết! Tất cả là nói dối, NÓI DỐI!"

Jungkook hoảng loạn bịt chặt tai lại cố không để cho âm thanh nào lọt vào. Chỉ biết ngồi đó mà khóc nấc lên, khóc đến tê tâm liệt phế. Cả tuổi thơ bị xem thường cũng không khóc nhiều như bây giờ.

Tình yêu là một con dao hai lưỡi.

Nó mang đến cho ta niềm hạnh phúc nhưng cũng mang đến cho ta những nỗi đau không gì sánh được.

Cậu trải qua hết rồi.

"Ngươi không tin cũng không sao, vài ngày nữa ta sẽ giao ngươi cho quản lí, cũng không ngại nói cho ngươi biết, như một luật lệ, quán bar nào cũng phải có ít nhất một "cực phẩm", trước đây vị trí này do Jung Young đảm nhận nhưng giờ cậu ta đi rồi thì...là cậu vậy"

...

"Young, anh rất nhớ em"

Hắn ôm lấy người kia đặt trong lòng, đầu tựa vào vai y mà hít lấy mùi hương mà hắn mong nhớ từ lâu. Đây là người duy nhất hắn yêu, chỉ có y mà thôi.

"Tae, em muốn ngủ, mệt"

Người tên Young cũng rất biết phối hợp ôm lấy thân hình sau lưng nũng nịu dụi mặt vào bờ ngực vững chãi đó. Bỗng nghĩ đến trước đây cũng có một người dám ở trong lòng người này giống mình y bỗng siết chặt nắm tay căm giận. Dù gì tên kia cũng bị bắt đi rồi, vào tay bọn người đó cậu ta chắc chắn sẽ không có kết cục tốt.

Trả giá cho việc làm của ngươi đi.

Nhưng thật tiếc một người luôn luôn nhìn thấu người khác như Kim Taehyung lại không cảm nhận thấy ánh mắt thâm hiểm đó, nếu nhìn thấy được thì mọi thứ sẽ không trở nên như thế này.

"Young, em vẫn chưa ăn gì cả mà, mau ăn một chút cháo anh nấu đi"

Seokjin từ ngoài bước vào phòng tay cầm thêm tô cháo từ tốn đặt xuống bàn giành ôm lấy y rồi đút từng muỗng cho người thương.

"Jin, anh yêu em chứ?"

Y bỗng quay người lại đối diện với anh và cả hắn nữa nghiêm túc hỏi.

"Em vẫn còn bận tâm về... Jungkook?"

Hắn nhìn y lên tiếng, không nhận thức được rằng 'Jungkook' trong miệng mình thoát ra lại có phần dịu dàng.

"Thì ra Jungkook là tên của cậu ta, trước đây các anh cũng đối đãi với cậu ấy giống như với em đúng không"

Nhận ra sự dịu dàng đó, y không khỏi khó chịu tra hỏi nhìn thẳng vào mắt hắn giận dữ.

"Young, em biết là anh chỉ có..."

"Anh đừng nói gì nữa, em không muốn nhắc gì đến hắn nữa, lòng người thật dễ thay đổi"

Y vùng vằng ra khỏi vòng tay Seokjin chạy nhanh ra khỏi cửa nhưng vẫn chậm hơn một bước bị anh giữ lấy.

"Young, đừng giận dỗi nữa, hai anh chỉ yêu một mình em, cậu ta dù gì cũng đã rời khỏi rồi, từ giờ giữa anh cùng cậu ấy không còn bất cứ quan hệ gì nữa, em yên tâm"

"Nên yên tâm sao?"

"Nên"

Y cười khẩy, thật không biết có nên mừng không đây khi ánh mắt bọn họ luôn trái ngược với lời nói.

Được thôi, nếu nhận không được thì y sẽ cướp. Cướp lấy ánh mắt đó để cho chúng chỉ hướng về một mình y. Đã mất một lần không thể mất thêm lần thứ hai nữa.

Ty_azike

Author: Khi viết tập này cảm thấy tâm trạng không được tốt lắm, tại sao ta lại có thể tạo ra một nhân vật đáng quăng dép như vậy chứ ~~~ ta có nên thêm yếu tố H vào truyện không nhỉ?

[H]  BTS x YouNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ